Cuộc gọi cho Đường Tịnh Thi kết thúc, Vu Duẫn trầm lặng suy tư một lúc, sau đó vào phòng lấy hộp thuốc và chiếc bật lửa tiếp tục quay lại ra ngoài ban công.
Điếu thuốc cháy rực, Vu Duẫn lập tức rít lấy một hơi và chậm rãi phả ra chiêm nghiệm mùi vị, chống hai khuỷu tay xuống thành lan can hướng mắt về phía xa xa đăm chiêu.
Việc Tần Di Linh gọi đến cho Vu Duẫn vào đêm khuya thế này, khiến anh phải suy nghĩ tới những lời Lam Xảo Nhiên đã nói.
‘ Giá trị con người của chị ta, tôi không thể sánh bằng được, tôi chẳng đủ bản lĩnh để thách thức vợ người ta. ’
‘ Cái tát đó đã đủ mạnh để tháo bỏ lớp mặt nạ giả tạo của chị chưa? ’
‘ Phải, chị nói đúng, chiếc váy cưới tôi mặc thực sự rất rộng, nó chỉ phù hợp với chị. ’
‘ Người hồ đồ không hiểu chính là anh đấy, Vu Duẫn! ’
Sau đó, Vu Duẫn nâng bàn tay lên tiếp tục rít thêm một hơi, trong lòng đang đổi ngược lại sự việc vừa xảy ra. Nếu như vào giờ này, Cao Vỹ Tường gọi đến và nhờ vả Xảo Nhiên, bản thân cũng rất khó chịu cho rằng anh ta không tốt và có mục đích đen tối.
Đặt ra câu hỏi: ‘ Anh ta không có bạn bè sao? ’
Tần Di Linh cô ở thành phố E không phải không có bạn, bạn học thời cấp ba rất nhiều và có cả trợ lý thân thiết theo cô từ Canada về đây làm việc, tại sao phải nhờ vả một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-me-dam-em/3592833/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.