Mặc dù bảo chuyện ‘ chăn gối ’ đặc biệt rất quan trọng, nhưng tối nay Lam Xảo Nhiên từ chối Vu Duẫn, bởi vì cô thực sự quá mệt, không có tâm trạng hay hăng say.
Căn phòng chìm trong bóng tối, chỉ có ánh đèn ngủ mờ nhạt. Thế nhưng, giọng nói của cả hai thay phiên nhau vang lên, đang bàn bạc về những việc gia đình.
“ Có gì thì em cứ hỏi quản gia, bà ấy sẽ báo cáo với em các chi tiêu trong tháng. ”
“ Ồ…em biết rồi! ”
Lam Xảo Nhiên rút sâu vào hõm cổ của Vu Duẫn hơn nữa, bàn tay ôm chặt lấy thắt lưng, cảm giác thật bình yên.
Nghĩ đến, cô thấy mình vô cùng tham lam ích kỷ, vừa muốn hạnh phúc và được cưng chiều, vừa muốn tự do thoải mái không phải ràng buộc.
Đang miên man trong suy nghĩ thì bỗng dưng Lam Xảo Nhiên chợt nhớ ra một chuyện, bàn tay lập tức lay chuyển cơ thể của Vu Duẫn và nhích phần đầu xuống bắp tay ngẩng mặt nhìn anh, lên tiếng:
“ Vu Duẫn! ”
“ Hửm? ”
“ Anh quen biết thân thiết với Giản Bái Sơn hả? Hôn lễ của mình, em thấy có anh ta tham dự. ”
Vu Duẫn chau mày, sau đó thành thật trả lời:
“ Có quen biết nhưng không thân thiết, anh và cậu ta học chung với nhau từ cấp một đến cấp ba… ”
Chưa dứt lời, trong đầu Vu Duẫn nảy sinh ra một điều khiến anh tức khắc ngốc đầu nhìn xuống Lam Xảo Nhiên đang hoang mang chớp chớp mi mắt, tiếp tục lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-me-dam-em/3592831/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.