Vừa vào phòng làm việc, Lam Xảo Nhiên đã cáu kỉnh gắt gỏng quát lên với Tịch Tố Hinh, khi cô ấy cứ nhìn cô mà cười tủm tỉm.
“ Đêm qua chắc bùng cháy với chồng lắm hả? ”
Lam Xảo Nhiên hắt mặt cao ngạo, dường như không hề cảm thấy ngại ngùng với tấm ảnh được chụp trong phòng tắm, sau đó kéo ghế ở bàn làm việc ngồi xuống, bình thản trả lời:
“ Không cho anh ta ăn đủ, thì sẽ ăn vụng bên ngoài! ”
Nhắc đến vấn đề sinh lý của đàn ông, Tịch Tố Hinh trở nên rầu rĩ, nét mặt vui vẻ khi nãy thay đổi rõ ràng làm cho Lam Xảo Nhiên chú ý, tiếp tục lên tiếng:
“ Sao thế, tự dưng buồn ngang? ”
“ Xảo Nhiên, một nam nhân từng có quá khứ ăn chơi, gái gú, nhưng hiện tại đã thay đổi trở nên nghiêm túc, đúng đắn. Nếu là cậu, cậu có đồng ý nhận lời làm bạn gái không? ”
Càng nghe, chân mày của Lam Xảo Nhiên càng nhíu lại một chút, sắc mặt cũng tập trung hoàn toàn vào câu chuyện, sau đó hỏi lại:
“ Nhưng nam nhân đó là ai? ”
“ Cậu trả lời tớ trước đi. ”
Lam Xảo Nhiên cười xòa, trả lời:
“ Tớ không biết, nhưng nếu là tớ…thôi đi, cậu có quen phải quen một người không có bạn gái cũ, giống như tớ thì tức chết, nhắc tới là muốn chạy lên đấm cho anh ta một phát. ”
Lam Xảo Nhiên đột ngột thay đổi giọng điệu lẫn cả suy nghĩ ban đầu, lật mặt nhanh hơn người khác lật tay, vui với nóng quá mong manh, có thể đến và đi.
Sau đó, cô tò mò, lên tiếng:
“ Nhưng ai? Theo đuổi cậu hả? Bao lâu rồi? ”
Vốn dĩ là bạn thân, nên Tịch Tố Hinh cũng không ngần ngại, thành thật trả lời:
“ Là Giản Bái Sơn, Tổng giám đốc tập đoàn Giản Thị đấy. Anh ta thừa nhận trước đây không tốt, vào hơn một năm rưỡi trước có thích một cô gái, nhưng cô ấy từ chối, lý do có thể là vì lối sống phóng túng nên anh ta đã thay đổi. ”
Lam Xảo Nhiên không có kinh nghiệm quá nhiều, lúc trước có thích Cao Vỹ Tường nhưng chỉ âm thầm ôm ấp trong lòng, bây giờ kết hôn với Vu Duẫn do hôn ước.
“ Giản Bái Sơn và chồng tớ có quen biết, chắc cũng biết chút ít, để tớ về thăm dò. ”
Hôm nay là ngày Vu Trác kết hôn, thế nên hơn bốn giờ chiều Lam Xảo Nhiên đã về nhà để chuẩn bị cho bữa tiệc vào tối nay. Sau đó, vừa make-up và làm tóc mắc gần một giờ đồng, vừa hoàn tất tiễn chuyên viên trang điểm ra cổng thì trùng hợp Vu Duẫn trở về.
“ Thấy vợ có xinh không? ”
“ Anh làm sao dám nói không xinh. ”
Vu Duẫn vừa nói, khóe môi cũng vừa nhếch lên, sau đó choàng tay qua ôm lấy bả vai của Lam Xảo Nhiên cùng bước vào nhà.
Đúng là kìm ném bản thân thực sự rất khó chịu và bí bách, giờ đây anh vô cùng thoải mái.
“ Vu Duẫn, anh lên chọn váy cho em, mấy chị hẹn với vợ mặc váy màu đen á. ”
Vu Duẫn mỉm cười gật đầu, thích thú trước cách xưng hô thân mật của Xảo Nhiên.
Đã gần sáu giờ tối nhưng đôi vợ chồng nhà này vẫn chưa chuẩn bị xong xuôi. Lúc này, đứng ở khu vực trang phục, Lam Xảo Nhiên tập trung thắt caravat cho Vu Duẫn, sau đó giúp khuy gile, rất ra dáng người vợ đảm đang.
“ Chồng cài ghim nào? ”
“ Vợ chọn đi. ”
Vừa nói, Vu Duẫn vừa mặc vào chiếc áo vest, sau đó tiến tới vài bước chọn đồng hồ đeo lên tay, cuối cùng ngắm nghía bản thân trong gương chỉnh sửa mọi thứ ngay ngắn phải thật chỉnh tề.
Lam Xảo Nhiên bước tới, cẩn thận cài ghim cô thích vào bên áo vest của Vu Duẫn, mỉm cười lên tiếng:
“ Đẹp trai thế này thì nguy hiểm lắm. ”
“ Thế phải làm sao? ”
Cánh tay Vu Duẫn lập tức vòng qua chiếc eo nhỏ nhắn của Lam Xảo Nhiên ôm lấy, và có dấu hiệu dịch chuyển xuống mông sờ soạng, sắc mặt cực kỳ bất lương đểu cán. Thế nhưng, cô lại rất kiêu ngạo và tự tin, nhướn mày lên tiếng trả lời:
“ Giữ chân được một người đàn ông nguy hiểm, thì chứng tỏ Lam Xảo Nhiên em vô cùng bản lĩnh và tài giỏi, đúng không? ”
“ Phải, phải! ”
“ Đi thôi, trễ rồi. ”
Nhẫn cưới là một cặp với Vu Duẫn, nên lúc đi làm Lam Xảo Nhiên không đeo sợ bị phát hiện, nhưng hôm nay cô đặc biệt đeo vào ngón tay áp út.
30 phút sau, cả hai xuống xe đi vào sảnh khách sạn nơi diễn ra hôn lễ của Vu Trác. Là cháu của Vu Gia, nên cũng có không ít phóng viên tác nghiệp. Thế nên, Vu Duẫn ám hiệu với vệ sĩ để bảo vệ cho Lam Xảo Nhiên không bị lộ mặt an toàn vào trong.
Lúc này, có quá nhiều nhân vật, đa phần đều là con cháu của gia tộc Vu Gia, hiện tại có cả Tần Di Linh, Tần Điệp và Vu Phát, một số khách quan đứng chờ thang máy lên tầng.
Điều làm cho Tần Di Linh vô cùng khó chịu chính là hình ảnh Lam Xảo Nhiên khoác tay Vu Duẫn kiêu căng bước vào, và cả những lời chào hỏi đầy sự tôn kính, trong họ còn vô cùng thân thiết.
“ Thím út ơi, hôm trước chú Duẫn trốn về, thế thím giải quyết như nào với tụi cháu? ”
“ Thím đã phạt chú Duẫn của tụi cháu cho ngồi canh cửa phòng một đêm, như thế thỏa đáng chưa? ”
Vừa dứt câu, Lam Xảo Nhiên mỉm cười dịu dàng nhưng ánh mắt sắc lẹm phóng đến Tần Di Linh đứng gần đó, một bên lông mày khẽ xếch lên đầy vẻ ngạo mạn và sự thách thức, sau đó đưa tay vén nhẹ lọn tóc trên khuôn mặt cố tình cho cô ta nhìn thấy chiếc nhẫn cưới của mình, cuối cùng niềm nở quay sang vui vẻ với mọi người.
Và rồi, Vu Duẫn cười gượng, nhỏ giọng:
“ Xảo Nhiên, sao em không giữ sĩ diện, mặt mũi cho chồng? ”
“ Ôi, một lát cho hai anh Vu Cảnh với Vu Duẫn đi chung thang máy, chứ ai dám đi cùng, và cảnh cáo Vu Trác đừng tiếp xúc với hai người họ… ”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]