Mười một giờ tối, Vu Duẫn từ nhà Lam Xảo Nhiên trở về biệt thự riêng một mình. Vừa vào phòng đã buồn chán ngã xuống chiếc giường, sau đó với tay kéo ngăn tủ ở đầu giường lấy ra chiếc nhẫn của Lam Xảo Nhiên nhìn ngắm, cảm thấy nhớ vợ da diết khôn nguôi.
Lúc nãy gọi cho Đinh Tẫn Dực rủ đi quán bar tâm sự, câu nói ‘ để bạn gái ở nhà lo lắng chờ đợi, tôi thấy xót và chẳng nỡ! ’ khiến anh phải nhìn nhận lại bản thân mình.
Cậu ấy làm việc gì cũng đặt bạn gái lên hàng đầu, có thể vì bạn gái mà bỏ luôn bạn thân, hơn nữa ‘ nếu bây giờ bạn gái tôi không cho phép thân thiết với Tú Ảnh, tôi sẽ nghe theo đấy. Tú Ảnh chỉ từng đặc biệt trong lòng tôi, đã là quá khứ, sống ở hiện tại thì phải trân trọng người con gái ở hiện tại. ’
Vu Duẫn anh đã để vợ tủi thân rồi…
“ Xảo Nhiên, xin lỗi! ”
Tối nay vẫn như tối qua, Lam Xảo Nhiên không cho Vu Duẫn vào phòng ngủ cùng hay tha thứ, vẫn một mực kiên quyết với quyết định. Thế nên, mọi người bảo anh về nhà nghỉ ngơi vì thấy sắc mặt quá kém sau nhiều ngày mệt mỏi mất ngủ.
Lúc này, Vu Duẫn lấy chiếc điện thoại ra khỏi túi áo vest, lướt xem từng hình ảnh của Lam Xảo Nhiên và nhất là ảnh cưới cả hai. Sau đó, anh bấm gọi cho cô, kết quả kết thúc phũ phàng.
Thế nhưng, Vu Duẫn không muốn buông tay, tiếp tục thao tác trên màn hình soạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-me-dam-em/3592819/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.