Nói xong, Lam Xảo Nhiên cầm lấy cốc cafe lạnh lùng dứt khoát lướt ngang qua Tần Di Linh, trao tặng cho cô ta một nụ cười chế giễu lẫn ánh mắt cợt nhã khinh khi, từng bước chân mạnh mẽ đầy trọng lực và dáng đi vô cùng uyển chuyển.
Những gì cô nói, chẳng phải cô ta ngu ngốc hay cố chấp không hiểu, suy cho cùng yêu quá nên trở thành kẻ ích kỷ, xấu xa.
Thế nhưng, vốn dĩ Tần Di Linh cô không lựa chọn cách làm của Tần Điệp, bị mọi người xung quanh ghét bỏ, lên án,…
Vào phòng làm việc, Lam Xảo Nhiên đi đến chiếc bàn và ngồi thụp xuống ghế, cốc cafe trên tay cũng được đặt lên, sắc mặt cao ngạo khi nãy đã không còn thay vào đó trở nên thất thần suy tư.
Đêm qua, Vu Duẫn bỏ đi khỏi nhà lúc 10 giờ, nhưng phải đến hơn hai giờ sáng mới trở về, trong khoảng thời gian đó anh ở đâu? Thậm chí lúc nằm bên cạnh, cô cũng không ngửi được mùi rượu, liệu lúc ấy anh làm gì?
Chiếc áo vest đó là của Vu Duẫn, lúc cãi nhau với cô vẫn còn đang mặc, nhưng sau một đêm đã ở trong tay Tần Di Linh?
“ Xảo Nhiên, cậu sao vậy? Nghĩ việc gì mà tập trung thế? ”
Lúc này, Tịch Tố Hinh quơ tay qua lại trước mặt của Lam Xảo Nhiên để cô chú ý, nhưng phải đến khi cô ấy lên tiếng, cộng thêm xô đẩy bả vai mới thực sự thức tỉnh.
“ Chuyện gì vậy? ”
Tịch Tố Hinh nhíu mày chăm chú quan sát đối phương, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-me-dam-em/3592797/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.