Thẩm Phóng cũng không chạy ra xa mà lanh trí hòa lẫn vào đám người gần đó, sau đó vô cùng đắc ý quay lại cười với Tiết Diễm.
Tiết Diễm không đuổi theo trả thù. Tuy rằng hắn rất muốn dạy dỗ cái tên kiêu ngạo kia một chút nhưng dù sao vẫn phải để tâm đến hình tượng trước mặt người ngoài, thế là chỉ yên lặng trong lòng vạch cho anh ta một bút.
Thẩm Phóng đứng trong đám đông nhìn một lúc, cảm thấy có vẻ mình đã an toàn bèn quay lại biệt thự ban đầu để tìm nhiếp ảnh gia.
Chuyện gì cũng phải có đầu có cuối cả.
Nhiếp ảnh ra lúc này đã hoàn thành video, đang tìm hiệu ứng trên máy tính. Thẩm Phóng cũng đi ra đó xem, nhìn thấy đôi tai thỏ, trái tim, râu ria linh tinh của mình cảm thấy rất cao hứng -- anh vốn tưởng Tiết Diễm nhất định phản đối, tuy rằng nói với anh rằng phải lưu lại, nhưng trong lòng lại không có nhiều hy vọng.
Nhiếp ảnh gia là một người lợi hại, không chỉ chụp ảnh chụp, mà xử lý hậu kỳ video cũng rất tốt, lãng mạn mà duy mĩ. Nếu không phải Thẩm Phóng đã biết rõ mọi việc, chỉ sợ cũng phải tin rằng đây là hình cưới của một đôi chim cu yêu nhau thắm thiết.
Thẩm Phóng nhìn chằm chằm người trong video, cẩn thận xem xét một chút lại không khỏi cảm khái: "Mẹ tôi sao có thể sinh ra một người đẹp trai tiêu sái đến vậy chứ, đại soái ca ba trăm sáu mươi độ không góc chết luôn ha ha ha ha!"
Vừa vặn bộ dạng Tiết Diễm cũng rất xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-lua-gat/77965/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.