*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Được rồi, Tiểu Trì. Cậu bao nhiêu tuổi rồi? Mười bảy phải không?"
Thẩm Phóng không biết khi nãy nhóc này nghĩ gì, nhưng cũng không có ý truy cứu, chỉ là vừa ăn sữa chua xoài của mình vừa thuận miệng hàn huyên chút.
"Tôi đã sớm qua mười tám rồi!" Hoắc Tiểu Trì làu bàu không vui.
"Mười tám thì mười tám, cậu kích động cái gì?" Thẩm Phóng ngẩng đầu, liếc mắt nhìn cậu ta một cái, "Thế đã tính thi vào trường cao đẳng nào chưa? Hay là muốn thi đại học?"
Hoắc Tiểu Trì hừ một tiếng, "Mùa hè này là năm hai."
Thẩm Phóng bèn hỏi cậu ta thêm vài chuyện trường học cùng với bạn bè linh tinh.
Hoắc Tiểu Trì tuy rằng không vui vẻ lắm khi anh nhắc tới mấy điều này, cảm thấy mình quá ngây thơ rồi, nhưng vẫn miễn cưỡng kiềm chế cảm xúc, trả lời từng câu.
Nhưng mà, kiên nhẫn của cậu ta với Thẩm Phóng, ngay lúc thấy Tiết Diễm trở về, nháy mắt tan thành mây khói.
"Diễm ca ca!" Thẩm Phóng còn chưa kịp để ý, Hoắc Tiểu Trì đã chạy đến cửa.
Lúc này cậu ta thế mà không còn bộ dạng xù lông lúc nói chuyện với Thẩm Phóng, giống như mèo hoang được thuần hóa thành mèo nhà, dùng ngữ điệu dịu ngoan thẹn thùng đến giật mình hỏi, "Diễm ca ca, tại sao anh lại có thể tự mình đi làm mấy việc này chứ?"
Tiết Diễm nhìn Hoắc Tiểu Trì, nhíu mày, "Có người nhờ làm."
Hoắc Tiểu Trì nhìn ra phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-lua-gat/77961/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.