"Ồ." Thẩm Phóng trưng vẻ mặt "Thì ra là thế", nhiệt tình hét lên, "Tiết Diễm!"
Tiết Diễm: "Ừm."
Thẩm Phóng: "Tiết Diễm."
"Ừm?"
"Tiết Diễm, Tiết Diễm, Tiết Diễm Diễm."
"... Gì đấy?"
"Thuận miêng gọi thôi." Thẩm Phóng cười tủm tỉm. Thật ra đây là một thói quen nhỏ của anh, đối với người mới quen phải gọi tên vài lần. Bởi vì mặt đã mù tịt, đến tên còn chẳng nhớ nổi, nhỡ gặp lại người ta thì xấu hổ lắm. Anh còn nói thêm, "Chẳng phải anh nói là tôi gọi tên anh sao?"
Tiết Diễm: "... Đủ rồi."
Thẩm Phóng cầm giấy đăng ký kết hôn cảm thấy sẽ không có việc gì bèn đi ra ngoài, thế là bị Tiết Diễm kéo lại.
"Gì vậy?" Anh quay đầu, "Còn có việc gì hả?"
Mặt Tiết Diễm vẫn đơ như thế, "Chụp ảnh."
"Hả? Không phải đã chụp từ đầu rồi sao?"
Tiết Diễm không nói lời nào mà quay đầu đi, tầm mắt dừng lại ở chỗ chụp ảnh chung vài giây. Thẩm Phóng nhìn theo bèn hiểu, "À, tôi hiểu rồi, ra kia chụp đi."
Phòng đăng ký hôn nhân mặc dù bên ngoài cổ lỗ lắm rồi, thế mà bên trong lại hết sức lộng lẫy. Cửa treo rèm hoa đỏ, tơ nhung treo trên tường đầy tỉ mỉ, và cả bảng đặt giấy chứng nhận được trang trí bởi những đóa bách hợp cùng hoa hồng tươi tắn. Có lẽ vì thế mà không ít người vừa nhận giấy chứng nhận liền chụp ảnh kỉ niệm ở nơi đây.
Tiết Diễm đưa di động của mình cho một nhân viên công tác, nhờ cô giúp đỡ một chút.
Cô gái trẻ kia rõ ràng là rất có kinh nghiệm, thuần thục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-lua-gat/77954/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.