Thẩm Phóng liếm liếm môi, cúi đầu cười đểu giả: "Ai da ai da, mau nhìn xem tôi chạm vào cái gì nè."
Tiết Diễm hiện tại có thể xác định anh ta tuyệt đối là cố ý. Bởi vì Thẩm Phóng không chỉ ấn nơi đó một chút, anh còn không có ý định dời tay, lấy lòng bàn tay úp lên trên, bóp nhẹ vài cái.
Vì thế cái địa phương kia bèn trơ mắt mà càng lớn hơn.
Sắc trời cũng rất tối, dưới ánh sao Tiết Diễm không thể nhìn rõ biểu tình cái tên chết tiệt kia, nhưng nghe ngữ khí kia thì cũng không khó tưởng tượng rằng anh ta giờ này đang dương dương tự đắc.
Không đợi Tiết Diễm phản ứng gì, giây tiếp theo Thẩm Phóng chợt thu tay lại, cong lưng, cách lớp quần vải mỏng mùa hè mà nắm lấy bộ vị vừa nóng vừa cứng kia liếm một cái.
Trong nháy mắt kia, chịu đựng cùng tự chủ đều bị kéo tới giới hạn, ầm ầm sụp đổ. Tiết Diễm cuối cùng cũng thể không kiềm nén bản thân được nữa, đột nhiên chống hai tay ngồi dậy, quay người đè Thẩm Phóng xuống bãi cỏ mềm, một tay ấn cánh tay không thành thật của anh ta lên giam chặt trên đỉnh đầu hai người, nụ hôn nóng rực ướt át liền rơi xuống như mưa, liên miên không dứt lên mặt, trên cổ, trên người Thẩm Phóng.
Thẩm Phóng như thể không hề phát giác nguy hiểm đang tới, bị giữ chặt cũng không giãy dụa, ngược lại còn cười hì hì với hắn, "Bảo bối cũng thật nhiệt tình nha, chúng ta còn đang ở bên ngoài, phải chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-lua-gat/2056763/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.