Khôi phục lại điểm trên bảng từ 005 thành 015, Tiết Diễm mới từ ghế đứng lên.
Cửa phòng thật ra không khóa mà chỉ khép hờ, nhưng hắn vẫn bước qua mở cửa.
Thẩm Phóng cầm theo hai túi to đứng ở cửa, trên gương mặt đẹp trai là nụ cười rạng rỡ như thể mang theo ánh mặt trời, hô to một tiếng: "Surprise!"
Tiết Diễm vui đến mức trái tim cũng muốn nhảy ra ngoài, nhưng vẫn căng mặt lạnh lùng, lạnh nhạt nói: "Không phải đã nói đừng tới sao?"
Nhưng đôi mắt đang lấp lánh chờ mong kia lại bán đứng tất cả tâm trạng của hắn.
Thẩm Phóng cười nói: "Nếu nói trước thì còn gì là bất ngờ nữa." Anh đi vào văn phòng, đặt hai túi to lên một chiếc ghế trống bên cạnh bàn, giọng điệu vô cùng nhẹ nhàng: "Tôi mang đồ ăn ngon đến cho anh đây~~"
Tiết Diễm "Ừm" một tiếng.
Thẩm Phóng tiếp tục nói: "Tôi còn lo mình đã tới muộn cơ, thế mà lại nghe thư ký nói anh vẫn chưa ăn cơm. Anh vừa làm cái gì vậy? Ế?" Lực chú ý của anh bị vật gì đó bên cạnh bể cá trên bàn hấp dẫn, bèn với tay cầm lấy: "Đây là cái gì thế? Dùng để làm gì vậy?"
Tiết Diễm trong lòng khẩn trương, hai bước đi qua giật lại bảng tính điểm trong tay anh: "Anh đừng lộn xộn, đây là bí mật."
Trong đầu chợt lóe lên một tia sáng: tốt quá, có lý do trừ điểm anh ta!
Bảng tính điểm được đặt lại lên giá sách, con số trên đó cũng từ 015 trở thành 005, Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-lua-gat/2056758/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.