Tiết Diễm bắt lấy bàn tay đang sờ sờ trên mặt Hoắc Tiểu Trì của Thẩm Phóng: "Anh đừng quậy nó nữa."
Lại phân phó các vệ sĩ lập tức đưa Hoắc Tiểu Trì vào bệnh viện.
Vì thế mà các vệ sĩ vừa mới tới lại nhanh chóng đem theo Hoắc Tiểu Trì rời khỏi bãi đỗ xe, đi tới bệnh viện gần đó.
Thẩm Phóng lúc này mới trưng ra vẻ bất mãn, hai tay từ phía sau ôm lấy cổ Tiết Diễm, cả thân thể đều dựa vào, "Cưng à, sao anh lại phân biệt đối xử như vậy?"
Đây không phải là một động tác thân mật đơn thuần, còn che dấu ý tứ "Anh mà nói câu nào khiến tôi không hài lòng thì lập tức bóp chết luôn" đùa giỡn uy hiếp.
Nhưng đối với Tiết Diễm mà nói, hormone hơi thở mãnh liệt của đối phương lại gần trong gang tấc, cơ thể nóng bỏng cách một lớp quần áo mỏng dán chặt với nhau, chóp tim đáy lòng hắn cũng run lên.
Cố gắng duy trì vẻ mặt trấn định, Tiết Diễm coi như bình tĩnh mở miệng, "Tôi phân biệt đối xử chỗ nào?"
"Tôi đây đi lấy chồng mà đánh nhau nửa ngày như vậy, anh thế mà còn không nói lời nào quan tâm đến tôi, cũng không bảo tôi đến bệnh viện khám thử. Tôi chỉ chạm vào cậu ta một chút mà anh đã mắng, quỷ bất công." Câu cuối mới là trọng điểm.
Tiết Diễm: "... Tôi không có."
"Anh có." Thẩm Phóng đem mặt dán lên lưng hắn, "Ôi, tôi không động đậy nổi rồi, mau đưa tôi đi bệnh viện đi."
"Anh có bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-lua-gat/2056742/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.