Mười giờ sáng, Hứa Gia Ngôn hoàn thành công việc khôi phục đầu nai, ngủ thẳng tới năm giờ chiều, định gọi cho ông Triệu hẹn ngày mai giao thành phẩm nhưng ông nôn nóng muốn xem ngay nên bọn họ hẹn tối nay tại Vân Sơn Cư.
Lúc Thẩm Thanh Dứu đưa Hứa Gia Ngôn tới nơi thì cả ông Triệu và ông Tô đã đến trước rồi.
Bọn họ không quen Thẩm Thanh Dứu nhưng biết là con cháu nhà họ Thẩm cũng như bạn của Hoắc Bạch Từ nên để anh ngồi bên cạnh.
Hứa Gia Ngôn cất đầu nai vào hộp rồi đưa cho ông Triệu.
Ông Triệu cẩn thận nhận lấy, đang định mở ra thì nghe tiếng gọi tục tằng từ bên ngoài: “Lão Triệu! Lão Triệu? Có phải lão Triệu ở đây không?”
Ông Triệu ngẩng đầu đáp một tiếng, đóng khóa cài hộp lại rồi mở cửa phòng, thấy rõ người bên ngoài thì kinh ngạc: “Lão Hồ? Sao ông tới đây?”
Người được gọi là lão Hồ thoạt nhìn trạc tuổi ông Triệu, có lẽ lớn hơn ông Triệu vài tuổi, ông mang dáng vẻ bụng phệ, khuôn mặt tròn với trán và miệng rộng cùng đôi tai to.
Hẳn là ông Triệu không ngờ ông sẽ tới, sửng sốt mấy giây mới mời ông vào phòng rồi hỏi lại: “Sao ông tới đây?”
Ông Hồ trả lời: “Tôi tới nhà mà không thấy ông, con trai ông bảo ông ở đây.”
Ông Triệu cau mày, có vẻ không hoan nghênh ông Hồ lắm, nhưng hiện tại đã tới cửa, đuổi ra thì không phải phép nên đành mời vào, dẫn tới trước mặt ông Tô: “Ông Tô, đây là Hồ Khải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-keo-ngot/3362558/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.