Một giấc này Cù Đạt Tây ngủ đến tận tám rưỡi tối, tỉnh dậy mở cửa phòng vẫn thấy Hứa Gia Ngôn ngồi bên ngoài, vừa ngáp vừa bước tới hỏi: “Anh còn chưa về à?”
Hứa Gia Ngôn: “Chẳng phải cậu bảo tôi chờ hay sao?”
Cù Đạt Tây cười: “Tôi bảo anh chờ thì anh chờ à, nếu tối nay tôi không dậy, anh định ở đây luôn hay gì?”
Hứa Gia Ngôn: “Nếu đến một lúc nào đó cậu còn chưa tỉnh thì tôi vẫn tan làm, ngày mai lại đến.”
Cù Đạt Tây hơi coi thường hành vi của cậu: “Dân làm công như các anh đều có nề nếp thế nhỉ, khách hàng bảo sao thì làm vậy.”
Hứa Gia Ngôn mỉm cười, nghĩ thầm quả nhiên người này khó hầu hạ, ở đây chờ thì bảo có nề nếp, không chờ thì không hẹn được thời gian, tóm lại đều là cậu ta có lý, thích nói thế nào cũng được.
Chỉ là kiếm tiền từ chỗ người ta nên đành chịu người ta bắt bẻ, ngày trước Hứa Gia Ngôn mở cửa hàng phải đối mặt với đủ loại khách hàng, đối với sự cố ý công kích của Cù Đạt Tây, thật ra cậu không có cảm giác gì quá lớn.
Cậu thấy Cù Đạt Tây ngồi xuống ghế sô pha nên cũng ngồi xuống, mở laptop: “Về thiết kế phòng triển lãm lần này, không biết cậu có ý kiến gì không?”
Cù Đạt Tây cúi đầu vân vê nhẫn bạc trên tay: “Chẳng phải giao toàn quyền quyết định cho các anh rồi hay sao? Vì sao còn hỏi ý kiến tôi nữa?”
Hứa Gia Ngôn: “Dù sao là trưng bày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-keo-ngot/3362552/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.