Edit: Sun520
Cố Mộ Nghiêm không nhanh không chậm lại bổ sung một câu: “Nhớ hương vị này, về sau cứ dựa theo tiêu chuẩn này!”
Lúc đầu Tần Tích vốn là bộ mặt mỉm cười sau đó mặt lập tức đông cứng tại chỗ, nuốt không trôi miếng thịt trong miệng, mà không nuốt cũng không được.
Muốn cô làm ra hương vị này, vậy muốn luyện đến ngày tháng năm nào đây.
Cố Mộ Nghiêm không chút để ý liếc cô một cái: “Chẳng lẽ em muốn cả đời anh ăn rau cần xào thịt bò.”
“Anh không muốn ăn, vậy anh tự mình làm đi, ai quy định chỉ tôi có thể nấu cơm, sau này chúng ta phải thay phiên nhau nấu ăn, OK!” Tần Tích nhấn mạnh phản bác, nhưng lúc cô nói xong thì nghe thấy tiếng cười truyền đến từ đối diện, cô mới ý thức được ý nghĩa trong lời nói của cô.
Đáng ghét, lại bị anh dẫn dắt đi.
“Không ngờ em suy nghĩ lâu dài như vậy, xem ra em rất muốn gả cho anh rồi.” Vẻ mặt Cố Mộ Nghiệm kìm nén đến nghẹn, sau đó nghiêm túc nói: “Được rồi, anh sẽ miễn cưỡng cưới em, không nên quá vui mừng!”
Tần Tích giận dữ không dứt, anh thật là giảo hoạt, thừa dịp lúc cô chưa chuẩn bị thế nhưng bố trí bẩy rập cho cô.
Cô cũng là đầu óc heo mà, mắc bẫy một lần rồi, lại vẫn có thể mắc lần thứ hai.
Sau khi ăn cơm tối, Cố Mộ Nghiêm đi xử lý công việc, Tần Tích xem tạp chí ở tầng dưới, khi cô đang thoải mái nằm trên ghế sa lon, đột nhiên ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-hao-mon-vo-yeu-be-nho-cua-dai-thuc/1097225/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.