Khiết Vũ không buồn ngẩng đầu lên, cứ vậy nói với Hiên Viên Long: "Thư ký của cậu đi hay ở thì liên quan gì đến tôi?"
"Vợ à, oan chồng mà." Hiên Viên Long uất ức lại gần ôm Khiết Vũ.
"Cút ngay, đừng phiền tôi đang làm việc."
"Vợ à, công việc quan trọng hay chồng quan trọng?"
"Đương nhiên là công việc quan trọng rồi."
"... Thật đau lòng..."
Khiết Vũ nhìn hành động như con nít của Hiên Viên Long rất muốn cười, đang định mở miệng nói chuyện thì một cái thân rắn vừa to vừa dài cuốn lên người mình. Khiết Vũ sửng sốt, nhanh chóng nỗi giận: "Đây là công ty, cậu muốn bị đưa đến vườn bách thú hả?"
"Nếu đến vườn bách thú vậy vợ sẽ không giận nữa chứ?"
"Cậu! Mau biến trở lại cho tôi."
"Không muốn, chồng thích được ở chung với vợ cơ. Đúng rồi, chúng ta sát nhập hai văn phòng lại với nhau đi. Như vậy lúc nào vợ cũng có thể giám sát chồng, chồng hứa sẽ không phản bội vợ đâu."
"Cậu cứ mơ đi."
"Không có mơ, chồng thấy chuyện này hay mà." Thân rắn vĩ đại hưng phấn siết chặt người Khiết Vũ, đuôi nhỏ còn ngoe nguẩy khắp nơi, lẹ làng chui tọt vào giữa hai chân anh, cách lớp quần tây mà trêu đùa đóa hoa bên trong.
Khiết Vũ khép chặt chân, đỏ mặt quát to: "Đừng có mà làm bậy."
"Nhưng chồng rất muốn vợ. Sáng hôm qua không làm, còn tính để buổi tối làm bù, ai ngờ buối tối vợ không thèm để ý tới chồng. Bây giờ chồng rất muốn vợ, vợ không muốn chồng ư?"
"Đáng ghét... Cậu là đồ tinh trùng..."
"Ừ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-gia-toc/1210264/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.