Đối với việc Khiết Vũ không dám đối diện với chân thân của mình, Hiên Viên Long cũng không miễn cưỡng anh nữa, nhưng nghi thức truyền thừa vào tháng sau rất quan trọng, đây chính là yếu tố quyết định Khiết Vũ có được trường sinh hay không.
Thế là từ sáng đến tối, Hiên Viên Long sẽ cố tình hiện nguyên hình để hù dọa Khiết Vũ. Ban đầu, mỗi lần bị hù Khiết Vũ đều hoảng sợ cứng ngắc cả người, nhưng rồi dần dần cũng quen thuộc hơn.
Hiên Viên Long cuối cũng cũng áp được lên người Khiết Vũ mà không có bị đẩy ra, cậu vui thích ngoắc ngoắc đuôi, nhanh như chớp quấn vài vòng quanh người anh, nhìn anh cứng ngắc không dám nhúc nhích sao mà đáng yêu đến thế, nhịn không được cong đuôi lên chọc chọc vào má anh, điều này khiến Khiết Vũ hét ầm lên: "Cậu cút ngay, đừng có trêu chọc tôi nữa."
"Hi hi, vợ đáng yêu quá."
Cơ thể Khiết Vũ bị thân rắn quấn quanh mấy vòng, da thịt chỗ ngực cũng bị dồn thành khối mềm mềm y như ngực con gái vậy. Hiên Viên Long lấy đuôi niết lên đầu vú Khiết Vũ, anh bị dọa sợ cả người run rẩy, trợn mắt hét lên: "Thả ra, đừng có làm vậy... tôi sợ lắm..."
"Được rồi được rồi, không chọc vợ nữa." Hiên Viên Long thấy Khiết Vũ sợ đến sắp khóc lập tức biến trở lại thành người, ôm anh dỗ dành.
Khiết Vũ há miệng thở hổn hển, tay nắm chặt quần áo của Hiên Viên Long.
Hiên Viên Long thấy vậy đành an ủi: "Rồi, hôm nay không chọc nữa, àiiii, chân thân của chồng thực sự rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-gia-toc/1210262/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.