Chương trước
Chương sau
Trong đầu Khiết Vũ nghĩ đến hàng trăm việc phải làm, vừa ngồi trước máy tính là cạch cạch đánh chữ, chẳng buồn để ý đến Hiên Viên Long nữa.
Hiên Viên Long bị bỏ quên một bên thì không chịu được, ghé qua ngồi lên thành ghế, quấy rầy Khiết Vũ không làm việc được: "Đừng phiền tôi làm việc, ra chỗ khác chơi đi."
Hiên Viên Long nở một nụ cười xảo trá, bất thình lình trượt cả người xuống bên dưới gầm bàn rộng lớn khiến Khiết Vũ hoảng hồn: "Cậu muốn làm gì?"
Hiên Viên Long tách hai chân Khiết Vũ ra, đưa đầu vào sát bên trong rồi nói: "Anh nói xem? Ăn no rồi phải kiếm chút chuyện làm chứ, hồi trước từng nghĩ sẽ làm anh trong văn phòng, tiện thể hôm nay thử luôn đê."
"Không được! Tôi còn phải làm việc, sẽ có người đi vào." Khiết Vũ kích động đẩy cậu ta ra.
Cách một lớp vải, Hiên Viên Long đang vuốt ve mô thịt giữa hai chân Khiết Vũ, ngón tay nghịch ngợm cứ đâm vào hoa tâm, cảm nhận rõ ràng mô thịt non mềm kia đang dần dần sưng cứng, cậu cười nói: "Chồng ngửi thấy mùi của vợ này, có phải vợ đã ướt rồi không?" Cậu nói xong lập tức gỡ dây lưng, tụt quần của Khiết Vũ xuống, bên trong chỉ còn lại chiếc quần lót màu đen bằng tơ tằm mỏng manh, cậu tặc lưỡi mấy cái: "Quá sức khêu gợi, nhưng chưa hấp dẫn lắm, để lần sau chồng mua cho vợ mấy cái đẹp hơn. Nào, đưa mông ra đằng trước, đừng sợ, không có ai thấy đâu."
"Ưm, cậu... đáng ghét... Sẽ bị nhìn thấy..." Gương mặt Khiết Vũ đỏ bừng, nửa người trên dựa hẳn lên bàn, mắt nhìn ra cửa cảnh giác không thôi, nửa người dưới chỉ còn mỗi cái quần lót, còn bị Hiên Viên Long xoa xoa nắn nắn, cái mông không tự chủ cứ dịch dịch về phía trước làm cậu ta dễ dàng đụng chạm hơn, hai đùi lại không biết xấu hổ mà dạng lớn. Anh nghĩ, làm tình lén lút thế này có vẻ như không giống như mấy lần trước.
Hiên Viên Long rất vừa lòng, đưa lưỡi ra liếm đóa hoa cách lớp quần lót của Khiết Vũ, ở giữa quần lót đã nhớp nháp một mảng lớn, ngay cả đùi trong cũng dính lây, "Vợ sếch xì hôm nay hưng phấn quá, còn chưa bắt đầu đã ướt thế này rồi." Cậu nói xong thì kéo quần lót giãn ra xong cho nó bật mạnh lại vào hoa huyệt, tiếp thêm vài lần nữa khiến Khiết Vũ phải rên rỉ: "Cậu... cậu mau lên... Ngứa quá... đừng cọ nữa... Mau mau liếm tôi đi... ưm..."
"Con mẹ nó, anh còn dám ra lệnh cho tôi liếm huyệt của anh, quá sức dâm đãng mà."
"Ưm... Liếm đi... Ngứa... Mau liếm... Mạnh vào..." Hai đùi Khiết Vũ quặp vào cổ Hiên Viên Long, thật muốn áp sát hoa huyệt vào mặt cậu ta. Bên trong ngứa muốn chết, cứ như có hàng vạn con kiến đang cắn ở trong vậy.
Hiên Viên Long vừa tức vừa buồn cười, ngón tay cứ miết qua miết lại trên quần lót ở hoa huyệt, miết đến dâm thủy chảy ra dàn dụa, hai đùi kia kẹp càng lúc càng chặt. Đúng lúc này, có tiếng gõ cửa vang lên.
Khiết Vũ cứng cả người, ngay cả hít thở cũng không dám.
Hiên Viên Long vừa cười vừa trấn an: "Đừng sợ, người ở ngoài không thấy đâu, cái bàn này là loại đóng kín, che hết cả rồi, yên tâm đi."
Khiết Vũ rất sợ, anh đang cố gắng tỏ ra bình thường, nhưng giọng nói vẫn có chút run run: "Vào đi."
Nữ thư ký ôm một chồng hồ sơ đi vào, trên đầu mồ hôi lấm tấm, từng cử chỉ đều rất đúng mực, đưa từng văn bản đến trước mặt Khiết Vũ rồi cẩn thận chú thích từng bản một.
Khiết Vũ tập trung nghe báo cáo, anh sợ bỏ mất tin tức quan trọng nào đó.
Chính là tên Hiên Viên Long chết bầm lại thừa dịp này giở trò xấu xa, cậu ta kéo quần lót sang một bên, một tay đâm vào khe hở, áp miệng liếm lộng nhụy hoa và hoa hạch, cậu ta còn cố ý mút dâm thủy đang chảy ra, tay còn lại thì vòng ra đằng sau nắn bóp cánh mông rồi đến vuốt ve hậu huyệt.
Suýt chút nữa là Khiết Vũ đã bật ra tiếng rên, đỏ bừng mặt, lập tức ngồi im không dám nhúc nhích, rất may là thư ký không hề phát hiện ra, vẫn tiếp tục báo cáo công việc.
Đầu lưỡi Hiên Viên Long tiến vào nhụy hoa khuấy đảo, ngón tay mở rộng cánh hoa, hở ra một cái lỗ nhỏ ngay chính giữa nhụy hoa; thấy dâm thủy ở bên trong không ngừng chảy ra, Hiên Viên Long cảm thấy vợ mình thật thần kỳ, cứ như là hoa tinh đầu thai nên mới nhiều dâm thủy thế này, phụ nữ so ra còn kém hơn; cậu đâm một ngón tay vào trong, không ngờ đụng phải một cái dương vật giả đã bị cái lỗ dâm đãng này của Khiết Vũ hít sâu vào trong, cậu chầm chậm rút dương vật giả ra, có thể cảm nhận rõ anh đang bất mãn, hai chân khép chặt, lỗ nhỏ cố gắng mút lại cái thứ đồ kia, giống như đang trách móc cậu không được lấy đồ của nó; Hiên Viên Long cười cười, rút dương vật giả kia ra rồi nhanh chóng cắm vào, rồi lại rút ra cắm vào, đáng tiếc cái thứ này vừa nhỏ vừa trơn, không cách nào thỏa mãn được vợ của cậu cả, cậu thò tay chộp lấy ống đựng bút ở trên bàn, rút ra ba cây chụm chung với dương vật giả rồi cắm vào, lần này thì Khiết Vũ có phản ứng dữ dội hơn, mông cương cứng, lỗ nhỏ thít vào trong, có trời mới biết anh chịu đựng tra tấn có bao nhiêu khó khăn, bây giờ anh chỉ mong thư ký báo cáo mau mau cho xong rồi đi ra.
"Khiết tổng, ngài bị sao vậy? Ngài đổ đầy mồ hôi kìa." Cô thư ký chợt phát hiện ra có gì đó không bình thường.
Khiết Vũ cả người cứng còng: "Không có gì... Chỉ là hơi nóng..." Anh thật muốn ngất rồi, không biết cái tên Hiên Viên Long lấy cái gì ra ra vào vào nhụy hoa của mình, tuy rằng rất thích nhưng anh sắp hết chịu nổi rồi.
"Khiết tổng, hay là ngài nghỉ ngơi một lát đi, buổi chiều tôi lại báo cáo tiếp."
"Ừm... Vậy cô đi đi, giữ cửa cho tôi, đừng cho người nào vào, để tôi ngủ một lát."
"Vâng." Cuối cùng thư ký cũng ra ngoài, thậm chí còn khóa cửa lại giúp.
Nhìn cánh cửa đã đóng chặt, Khiết Vũ đang sắp hỏng mất lập tức đổ gục xuống bàn, tiếng rên rỉ vỡ òa khỏi miệng, hai cái chân như hai con rắn quấn rịt lấy Hiên Viên Long, nâng mông đón nhận từng công kích của cậu ta.
Hiên Viên Long cười xấu xa: "Vợ dâm đãng à, chồng mới cắm vào có mấy cây bút mà vợ đã muốn ra rồi, đúng là càng ngày càng dâm đãng. Sau này lỡ chồng không có bên cạnh thì vợ nứng chết thì sao?"
Khiết Vũ không thèm nói nhảm với cậu ta, bút chung quy cũng chỉ là bút, không thể nào có độ ấm như con người, nó như còn thiếu cái gì đó, hơn nữa không đủ dài lại không đủ to, vừa không đủ gân guốc. Anh trượt dài ra ghế, nhịn không nổi đành tự cởi quần lót của mình ra, gác hai chân sang hai bên thành ghế, hoàn toàn để lộ ra nhụy hoa và hậu huyệt bên dưới, hai mắt hấp háy, khóe môi cong cong, ngón tay ngoắc ngoắc: "... Lại đây ăn tôi này."
Dục hỏa trong mắt Hiên Viên Long cháy phừng phừng, rướn cổ qua hôn Khiết Vũ, môi lưỡi hai người quấn quýt lẫn nhau, cảm xúc mãnh liệt dâng trào. Anh nâng mông lên, cậu giơ cao song long tìm đúng cửa động rồi cắm vào thật sâu trong cơ thể anh; anh thỏa mãn ngửa đầu, từng ngón tay bấu chặt vào bờ vai cậu; còn cậu cũng giữ chặt eo anh để thuận tiện cho từng cú va chạm; ghế dựa lung lay thật không dễ chịu chút nào, vì thế Hiên Viên Long đã dứt khoát ôm luôn Khiết Vũ vào lòng: "Vợ ráng kẹp chặt eo chồng nè, coi chừng ngã đó."
Lời vừa dứt thì Khiết Vũ cũng hoàn toàn lơ lửng treo trên người Hiên Viên Long, cậu cười đắc ý, dùng hết sức lực nâng mông anh lên cao để đâm vào, một mặt đột kích sâu vào bên trong anh, một mặt lại nhàn tản rong ruổi, chất lỏng dâm mỹ theo cửa động nhỏ giọt rơi xuống sàn, cả căn phòng như bừng lên sự kiều diễm. Khiết Vũ quả thực sướng muốn điên rồi, anh đã quên nơi này là văn phòng làm việc, hoàn toàn nhắm mắt trầm luân trong khoái cảm. Anh ôm siết lấy Hiên Viên Long, quấn lấy môi cậu, giây phút này, anh muốn được hòa tan trong trong lồng ngực nóng bỏng của người con trai này, cho dù chết cũng cam lòng.
Khiết Vũ cất cao một tiếng, trước sau đều bị tập kích, nhịn không nổi ra trước, chất lỏng màu trắng phun lên bụng Hiên Viên Long, bên trong huyệt cũng xuất ra chất lỏng nóng hổi, thấm ướt thịt rồng của cậu ta khiến cậu ta rùng mình, dương vật bên trong lại to thêm, xúc cảm tăng vọt, cậu thô lỗ ném anh lên ghế sô pha, bắt lấy một chân anh kéo lên cao, từ bên hông điên cuồng ra vào mấy trăm lần, nhưng vẫn chưa thỏa mãn, cậu lại ôm anh đặt lên bàn làm việc, banh hai đùi anh ra, vừa mãnh liệt va chạm lại vừa quan sát nơi gắn kết hai người, nhìn đến lỗ nhỏ bị chơi đùa như muốn bị kéo ra ngoài, những nếp gấp đều bị căng ra, nước từ trong đóa hoa bắn ra tung tóe, tuy hỗn loạn nhưng thật dâm mỹ, cơ thể cậu nóng hực, cả người đều căng lên, trong đầu như có gì đó nổ toang, cuối cùng thỏa mãn bắn toàn bộ tinh dịch vào sâu trong cơ thể anh.
Nhìn khuôn mặt Khiết Vũ lúc bình thường luôn lạnh lùng cay nghiệt vậy mà giờ phút này lại thất thần đổ vào trong ngực mình, sâu trong đáy lòng của Hiên Viên Long như có gì đó mềm ra lăn tăn gợn sóng, cậu thật muốn vợ mình một ngày hai mươi bốn giờ đều là bộ dáng mềm mại ngoan ngoãn như thế này. Nhưng nghĩ lại điều đó không có khả năng, thế là lại không vui, không buồn rút dương vật ra khỏi người Khiết Vũ, cứ vậy bồng anh trở lại ghế sô pha ngồi xuống.
Khiết Vũ từ từ tỉnh táo lại: "Tôi còn phải làm việc... đồ chết bầm cậu về trước đi... Buổi tối tùy cậu muốn làm gì thì làm..."
Hiên Viên Long hừ hừ: "Chỉ biết có việc."
"Đồ chết bầm cậu hại tôi không có quần thay..."
"Ha ha, mặc quần làm gì, dù sao về nhà cũng bị cởi."
"Vậy tôi cởi truồng trên đường luôn ha?"
"Anh dám?" Hiên Viên Long ôm Khiết Vũ, tìm được quần lót màu đen của anh, cố ý đưa lên cho anh ngửi: "Anh ngửi xem, có thơm không?"
Khiết Vũ đỏ mặt tránh né, Hiên Viên Long cười cười vo quần lót thành một cục, rút dương vật ra khỏi hậu huyệt xong liền nhét ngay cục quần lót vào.
Hiên Viên Long lại tìm thấy quần lót của mình, quần của cậu to hơn một chút, chất vải coton nên vo thành cục khá lớn, dưới biểu tình thẹn quá hóa giận của Khiết Vũ, cậu ra khỏi hoa huyệt, khi tinh dịch sắp sửa tràn ra ngoài lập tức nhét quần lót vào chặn lại.
"... Bẩn quá, ngu ngốc... Cậu mau lấy cái quần gớm ghiếc đó ra cho tôi."
"Gớm gì mà gớm, đây không phải là của con trym vợ thích nhất sao? Chồng là vì muốn tốt cho vợ thôi, nếu không có gì ngăn chặn thì buổi chiều vợ về bằng cách nào, ngoan, mặc quần dài vào là không có gì hết."
"Chết tiệt, cậu mau cút đi, đừng có mà lượn lờ trước mặt tôi nữa."
"Ha ha, được rồi, chồng lập tức đi liền, vợ làm việc vui vẻ hén, bái bai." Hiên Viên Long chơi đủ rồi, cảm thấy thật mỹ mãn liền vẫy tay tạm biệt.
Khiết Vũ thấy cậu ta đi rồi, hậm hực nghĩ muốn lấy quần lót ở trong người ra, nhưng nghĩ một hồi vẫn không làm, đỏ mặt nhịn xuống khó chịu, mở máy tính tiếp tục làm việc.
Khiết Vũ không biết Hiên Viên Long bị chạm dây thần kinh nào, tự dưng ngoan ngoãn hẳn ra, mỗi ngày đều ở nhà không nói, thỉnh thoảng sẽ dậy sớm đưa anh đi làm, nhưng tối đến nhất định sẽ đón anh tan tầm, thậm chí khi tăng ca, cậu ta sẽ ở trong phòng đợi cho tới khi nào xong việc.
Chuyện này Khiết Vũ còn chưa cảm nhận được hết cái tốt của nó thì nhiều người trong công ty đã biết tân giám đốc của mình là gay, còn có một bạn trai vừa trẻ vừa đẹp lại biết săn sóc. Tuy nhiên trong cái giới giải trí thì chuyện này cũng chẳng có gì là lạ, huống chi ai dám có bản lĩnh kỳ thị tính hướng của ông chủ cơ chứ? Nếu không thích thì có thể từ chức cuốn xéo.
Khiết Vũ mới nhậm chức nên rất bận, vội vàng vì công ty chiêu binh mãi mã, vội vàng làm bản kế hoạch phát triển cho đám nghệ sĩ mới, vội vàng mở rộng các mối quan hệ, vội vàng tìm hiểu ngành nghề này. Có tài lực dồi dào, có trợ thủ đắc lực, là một ông chủ quyết đoán và nhiệt tình cho nên hiệu quả của nghệ sỹ dưới trướng cực kỳ tốt đẹp. Không giống như trước, nhân viên thì yếu kém, hoạt động thì tiêu cực, nghệ sỹ lúc nào cũng dùng quy tắc ngầm mà không có thực lực của bản thân, như vậy thì sao có thể tiến xa được?
Khiết Vũ vung tay một phát, những người đại diện có thâm niên lập tức thu nạp về không ít hạt giống tốt, từng bước đào tạo ra những diễn viên, ca sỹ,... không lo họ không xuất hiện được lên ti vi.
Khiết Vũ lật chồng hồ sơ thật dày trong tay, bất chợt nhìn thấy một tập hồ sơ khiến anh phải nhíu mày, đây là tư liệu về một người đàn ông tên là Nhiếp Tuyên, tuổi thực đã là hai mươi chín, còn lớn hơn so với anh, nhưng nhìn qua chỉ giống hai mươi bốn hai mươi lăm, nhìn thì cũng có nét, nhưng đặt giữa giới này thì đây cũng chỉ là một gương mặt bình thường, không có ấn tượng, thà rằng xấu một chút vẫn không đáng sợ bằng không gây được ấn tượng. Nhiếp Tuyên năm mười tám tuổi đã gia nhập vào giới giải trí, đến nay đã hơn mười năm nhưng anh ta vẫn là một ngôi sao hạng ba, gần đây đắc tội với ông lớn nào đấy nên bị ngồi nhà hơn hai tháng mà vẫn không có bất kỳ cuộc gọi nào.
"Nhiếp Tuyên là diễn viên thuộc Phượng Hoàng Tinh Vũ, vận khí không tốt, không có kỳ ngộ, ngay thẳng, cứng đầu, nóng tính. Tuy nhiên tôi bỏ chung hồ sơ của anh ta vào đây là vì anh ta thuộc phái thực lực, diễn xuất tuyệt đối là thuộc hàng nhất nhì, giọng hát không tệ, ngoại hình cũng không kém, tuổi cũng không tính là quá lớn, chịu khó trang điểm kỹ một chút, cho đóng phim truyền hình sẽ rất được yêu thích, có thể diễn các loại vai nam chững chạc trong phim lịch sử, gia đình, trinh sát đều rất được, làm diễn viên thần tượng cũng có thể giảo mạo tuổi mà, ha ha." Người đại diện thấy Khiết Vũ nhìn tư liệu của Nhiếp Tuyên cả buổi, nhịn không được giải thích một phen, cá nhân anh ta thật sự rất muốn đề bạt người không có kỳ ngộ này, tuy nhiên đến cuối cùng vẫn phải xem boss có đồng ý hay không, chỉ cần boss gật đầu một cái, anh ta sẽ lập tức túm người đem về ngay.
Thấy Khiết Vũ không nói lời nào, người đại diện nhịn không được lại bổ sung thêm: "Nhiếp Tuyên là người cho tới giờ vẫn giữ mình trong sạch, nếu nói ai trong sạch nhất thì người đó chắc chắn phải là anh ta. Bằng không anh ta đã lên từ lâu." Làm việc bao lâu nay anh ta cũng hiểu được phần nào sở thích của ông chủ nhà mình, thiên về người có tự trọng, còn nếu lạm giao thì cho dù nổi cỡ nào cũng không muốn phí tiền đem về. Lúc boss mới nhậm chức, ngay trong cuộc họp công ty đã nói thẳng, nếu ai đem công ty thành cái động mại dâm thì cút ngay lập tức.
Chỉ với tuyên bố này, đã có rất nhiều người tới muốn được làm nghệ sĩ, nhưng có nhiều thì cũng vẫn phải xem thế nào.
Người đại diện có ấn tượng tốt đối với Nhiếp Tuyên, bởi vì Nhiếp Tuyên là đứng thằng nói chuyện chứ không phải nằm sấp nói chuyện. Mặc kệ có bao nhiêu người chế giễu Nhiếp Tuyên tự cho mình thanh cao, cứng đầu là tự chuốc lấy khổ, nhưng người ta đã làm được điều đó, bao năm qua cũng không vì danh lợi bán mình.
Khiết Vũ thầm thở dài, lấy tư liệu của Nhiếp Tuyên và mười tư liệu khác nữa đưa cho người đại diện: "Vậy cứ làm đi, để ý Nhiếp Tuyên... Ký hợp đồng theo mức diễn viên hạng hai, nhớ nói rõ với anh ta là sẽ giúp anh ta nổi tiếng, tuyệt đối không để uổng phí tài năng của anh ta."
"Vâng..." Người đại diện rất ngạc nhiên, nhưng lòng anh ta biết, biết tên Nhiếp Tuyên này sắp đổi vận rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.