Một lúc sau, cuối cùng cũng có người bước vào phòng.
"Ba nhỏ ạ?" Khiết Vũ ngạc nhiên khi thấy người vào là ba nhỏ, trong lòng bất chợt cảm thấy rất thất vọng.
Ba nhỏ tự mình bưng vào một bát cháo tổ yến, mỉm cười nói với Khiết Vũ: "Con nhất định là đang rất đói phải không?"
"Dạ. Mà nhị thiếu đâu rồi ạ?"
"Thằng đó ấy hả, sáng dậy là đã đi ra ngoài rồi, đến giờ còn chưa về nữa. Con còn muốn ăn gì nữa không ba đi lấy cho."
"Dạ không cần... Con muốn đi tắm."
"Được rồi, con vẫn là chịu khó nhịn chút đi, bằng không có bản lĩnh mà gọi Tiểu Long về chăm sóc cho, thằng nhóc này ép con thành thế này xong thì mặc kệ, hầy, mà con cũng vô dụng nữa, vất vả bao nhiêu mới giữ được nó ở lại sao lại để nó đi? Nó không biết quý trọng con thì con cũng phải nghĩ ra biện pháp để nó không rời khỏi con chứ. Nếu không sau này lại càng khó gần nhau hơn."
Khiết Vũ mỉm cười yếu ớt, chịu đựng sự khó chịu trong người ăn bát cháo tổ yến, chậm chạp nói: "Con hiểu, nhưng chuyện tình cảm khó mà đoán trước được."
Ba nhỏ thở dài: "Cũng đúng, haizzz, giá như lúc trước thằng hai lấy con có phải tốt hơn rồi không."
"... Như bây giờ cũng không có gì là không tốt."
"Hừm, con cho là ba không hiểu tâm tư của con à? Ba khuyên con hãy mau thu lại đi, cho dù con không yêu thằng ba nhưng vẫn phải sống với nó cả đời, không được phản bội nó, nếu không ba chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-gia-toc/1210246/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.