Mặc dù Hiên Viên Long tươi cười nhưng Khiết Vũ biết rõ trong lòng cậu ta, thật không biết bị cái gì tự dưng nhìn ai cũng không vừa mắt.
Hiên Viên Long lên xe, Khiết Vũ cũng mở cánh cửa bên phó lái, đang định leo lên thì cậu ta lại nói: "Anh lên làm gì?"
Khiết Vũ sửng sốt: "Không phải đi mua quà sinh nhật cho anh hai sao?"
Hiên Viên Long nhếch khóe miệng: "Mua quà? Tôi nào có lòng dạ nào mà đi mua quà, gọi điện cho người ta tìm cái gì quý giá đem tới, nếu không thì chuẩn bị bao lì xì, mua cái bánh kem. Anh hai không phải con nít, chẳng cần chúng ta phải lựa kỹ quà để làm anh hai vui vẻ."
"... Dạo này cậu bị gì vậy? Nói chuyện thì chanh chua, ai đắc tội cậu à? Sinh nhật là sinh nhật anh cậu chứ không phải anh tôi, tôi là theo cậu để chuẩn bị quà thật tốt, bởi vì đó là anh cậu, ngày ngày cậu ở bên ngoài chơi bời lêu lổng nhưng ít ra cũng phải biết hầu hết mọi việc trong nhà hiện nay đều là do anh cậu quản lý, tiền cậu ăn uống chơi gái đều là do anh cậu vất vả kiếm ra, thậm chí ngay cả sau này cậu có con thì con của cậu cũng phải nhờ anh ấy nuôi. Nếu không thì sao?" Khiết Vũ ngừng lại cười khẩy rồi nói tiếp: "Nhị thiếu gia như cậu ngay cả một đồng còn không làm ra nổi nữa là. Cậu còn không lo tính toán vì tương lai con cậu có tiền mua sữa."
Hiên Viên Long trừng mắt, cả gương mặt vặn vẹo, hai tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-gia-toc/1210242/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.