Ngày trọng đại nhất của Tôn Tiêu Đài và Thái Tuyết Kiều cuối cùng cũng được diễn ra trong êm đẹp, dưới những lời chúc mừng chân thành của tất cả mọi người.
Trong buổi lễ ấy, người đã chụp được hoa cưới là Mộng Thiên Chúc. Có lẽ sau Tôn Tiêu Đài sẽ là lễ cưới của Bạch Thoại An và Mộng Thiên Chúc, một tình yêu sét đánh đến nhanh như một cơn gió mà số phận đã an bài.
Ai ai cũng vui mừng phấn khích, được uống biết bao nhiêu là rượu mừng nhưng chỉ có mỗi mình Bạch Nhược Y là lại thầm khóc trong lòng vì thua cá cược, đến rượu cũng không được uống vì sức khỏe gần đây của cô không được ổn cho nên Tôn Tử Đằng chẳng cho cô nếm qua rượu, dù chỉ là một giọt.
Đã vậy cô còn bị anh bế về phòng nghỉ ngơi sớm, trong khi ngoài kia vẫn còn rất nhiều người đang vui vẻ nhộn nhịp với Tôn Tiêu Đài và Thái Tuyết Kiều.
"Tử Đằng à, em chưa muốn ngủ đâu, em còn muốn ra ngoài chơi với mọi người!"
Mặc dù đã bị ném lên giường ngủ, cửa phòng cũng đã bị người đàn ông ấy khóa lại nhưng Bạch Nhược Y vẫn tiếp tục năn nỉ xin đi ra ngoài chơi, trong khi đó thì Tôn Tử Đằng lại dửng dưng như không nghe thấy mà còn thản nhiên thoát y trên người xuống, trước đôi mắt vô cùng bất ngờ của người phụ nữ.
"Tử...Tử Đằng à, anh...anh định làm gì vậy? Tối...tối nay tiểu Lam ngủ với chúng ta đó nha! Anh đừng có mà làm càn..."
Trạng thái này của người đàn ông quá quen thuộc khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-em-chon-dau-thuong/437747/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.