Trong căn phòng rộng lớn, sang trọng, tôn lên nét hào nhoáng của một bậc giai cấp thượng lưu lúc này đang dào dạt một luồng không gian kích tình đến mức sắp choáng ngợp.
Hai thân thể của một đôi nam nữ vẫn đang song song với nhau trên giường. Bạch Nhược Y vẫn bị người đàn ông đó giam cầm giữa hai cánh tay săn chắt. Môi miệng nhỏ xinh mấp máy mãi mới khẽ cất lên được một câu nói:
"Hay là đổi lại hôm khác nha chồng! Nay em chưa chuẩn bị tâm lý trước á..."
Cô thỏ thẽ xin được thỏa hiệp, nhưng người đàn ông đó vẫn cứ trơ trơ khuôn mặt bá đạo vô đối ra, khóe môi cong cong như cười. Biểu cảm rất rõ ràng là không đồng ý thỏa hiệp.
"Chúng ta cùng nhau ân ái mặn nồng cũng đâu phải ít lần, mà sao lần nào vợ cũng ngại. Vợ cho anh nhịn đến nay cũng hơn tháng rồi, do dồn nén lâu ngày, tinh lực quá dồi dào nên giờ có muốn kìm cũng kìm không nổi nữa."
"Nhưng mà em..."
"Vợ không thấy tiểu Lam cứ đòi có em để chơi cùng hoài à? Vợ không chiều anh thì coi như là chiều lòng con gái đi ha."
"Không được đâu mà... Vội vàng như vầy em không có kịp chuẩn bị tinh thần."
Sau bảy ba hai mốt lần nài nỉ thì người đàn ông cũng chẳng nhận được sự đồng ý của bạn đời nên anh liền giương khuôn mặt ấm ức đầy ủy khuất ra mà nhìn Bạch Nhược Y.
Ngay lúc này cô chẳng tài nào đoán được Tôn Tử Đằng đang nghĩ gì, trong khi đó anh đột nhiên lại nắm tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-em-chon-dau-thuong/437734/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.