Nhược Y làm sao có thể an lòng mà quay trở về phòng ngủ. Lúc này cô đang đứng ngay trước cửa đại sảnh để chờ xem Tôn Tiêu Đài có đưa được người đàn ông ấy quay trở lại hay không.
Dù cô có ghét, có hận anh như thế nào thì giờ anh đang bị bệnh, nói thì tuyệt tình thế thôi nhưng cô cũng là người có trái tim biết sinh ra máu thịt thì làm sao có thể nhẫn tâm bỏ mặc anh cho được, dẫu sao đó cũng là người cô từng thương, còn là mối tình đầu của cả một thanh xuân.
"Nếu không buông bỏ được thì đừng tự lừa dối lòng mình. Kẻ chạy người theo, quanh quẩn mãi cũng chỉ có tổn thương và dằn vặt, vậy xứng đáng hay không?"1
Giọng nói trầm thấp của Bạch Thoại An chợt vang lên từ phía sau khiến người phụ nữ thoáng giật mình.
Nếu dễ buông bỏ như vậy thì cả cô và người đàn ông ấy đâu khổ sở như bây giờ.
"Anh hai... Em không biết phải làm sao cả! Nhìn Tử Đằng như thế thật sự trong lòng em có rất nhiều cảm xúc khó tả, nhưng mỗi khi nghĩ về chuyện trước đây thì lòng em lại trở nên nguội lạnh."
"Em lắng nghe con tim mình đi. Xem nó thật sự hướng về Tiêu Đài hay là Tử Đằng. Giữa một người cho em tình yêu chân thành, sự bao dung, ân cần ở bên lo lắng cho em hơn ba năm qua và một người em đơn phương suốt năm năm nhưng lại nhận về trái đắng. Nếu là anh, anh sẽ chọn người yêu mình, có như vậy sẽ không phải nặng lòng suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-em-chon-dau-thuong/437697/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.