Kể từ ngày Nhược Y chuyển sang Mỹ sinh sống và học tập đến nay cũng đã trôi qua hơn một tuần. Và theo sau cô vẫn luôn là người đàn ông ấm áp ấy.
Hôm nay cũng như thường lệ, trong khi Nhược Y đi làm thêm thì Tôn Tiêu Đài ở nhà chuẩn bị cơm tối.
Một ngày của anh bây giờ là làm việc qua laptop, họp hành mọi việc cũng qua màn hình laptop. Dù bận bịu nhưng hầu như tất cả các bữa ăn, sáng trưa, tối của cô hàng xóm ở phòng đối diện đều do một tay anh đích thân chuẩn bị.
Nhiều lần cô có hỏi sao anh lúc nào cũng làm dư ra một phần thức ăn thì anh lại nói là nấu chút ít cho một người ăn khó nấu, nên sẵn tiện anh nấu dư ra một chút cho dễ. Mà đã nấu nhiều thì tất nhiên anh sẽ lấy lí do đó ra để gọi cô qua ăn cùng cho vui, hoặc có khi lại mang qua tận phòng.
Giờ thì mỗi bữa ăn cô đều không cần phải lo nữa vì đã có bàn tay của người đàn ông ấy lo toan hết tất tần tật. Cô chỉ việc sáng đi học và chiều tối đi làm, về đến nhà là có sẵn cơm lành canh ngọt chờ đợi trên bàn.
Lúc này khi ngoài trời đã chạng vạng tối và đồng hồ đã điểm qua hơn sáu giờ tối thì người đàn ông ấy cũng đã bắt tay vào việc nấu nướng bữa tối từ lâu.
Anh vừa nêm nếm xong nồi canh gà thì ngưng tay một chút để tìm tới chiếc điện thoại, vào mục tin nhắn, ấn số người nhận là dòng tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-em-chon-dau-thuong/437670/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.