Phố đêm tại New York mang một vẻ đẹp kiêu sa đến lay động lòng người. Ngoài đường nhộn nhịp, ngập ánh đèn sáng lung linh khắp cả mọi nơi.
Buổi đêm, thời tiết cũng mát mẻ khiến lòng người man mác dễ chịu. Sải từng bước chậm rãi trên vỉa hè, mái tóc dài óng ả của người con gái nhẹ nhàng tung bay trong làn gió mát rượi vừa thổi lướt qua.
Nhìn từ phía sau vóc dáng nhỏ nhắn, mảnh mai ấy thật khiến biết bao người âm thầm thích thú. Riêng Tôn Tiêu Đài lại chỉ muốn được ở bên cạnh che chở cho cô, vì người con gái này đã từng trải qua rất nhiều thiệt thòi trong chuyện tình cảm.
Anh muốn được bù đắp cho cô, muốn được yêu chiều, quan tâm và chăm sóc cho cô. Nhưng với hoàn cảnh bây giờ anh chỉ có thể âm thầm lặng lẽ dõi theo cô từ phía sau, chờ thời gian dần đưa mọi chuyện chìm sâu vào dĩ vãng.
Lúc đó anh chắc chắn sẽ bước đến đứng trước mặt cô, mạnh dạn bày tỏ tâm tư tình cảm. Vì kể từ ngày nhìn thấy cô ngất xỉu ngoài đường, bản thân chịu nhiều bất hạnh và tổn thương do người khác mang tới thì anh đã thầm nhủ với lòng mình rằng, sau này nếu có cơ hội anh chắc chắn sẽ không bao giờ bỏ lỡ.1
"Tiêu Đài, lúc trước anh cũng sống ở đây hả? Nếu vậy chắc nơi này có lẽ rất thân thuộc với anh."
Cô gái đi trước, miệng nhỏ chúm chím hỏi chuyện nhưng chờ mãi vẫn không nghe thấy đối phương trả lời, khiến cô hiếu kỳ quay lại phía sau xem thử rốt cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-em-chon-dau-thuong/437668/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.