Một ngày dài bình yên lại kết thúc, khi mặt trời vừa khuất bóng chẳng bao lâu thì Tôn Tử Đằng cũng đã quay trở về nhà sau ngày đầu tiên anh tất bật với công việc tại công ty mới thành lập.
Vào mùa đông, trời đã lất phất tuyết rơi, nhiệt độ theo đó cũng xuống rất thấp khiến vạn vật đến cả con người luôn cảm thấy lạnh lẽo.
Chiếc Maybach vừa dừng lại, Quản gia Ôn từ trong nhà đã lật đật chạy ra thông báo:
"Thiếu gia mới về, Thiếu nhu nhân nhờ tôi báo lại là cô ấy cùng Lão phu nhân về Tôn gia một chuyến. Do Thiếu phu nhân gọi điện cho Thiếu gia không được nên nhờ tôi chuyển lời lại dùm."
"Tôi biết rồi."
Tôn Tử Đằng lạnh lùng đáp trả xong thì liền nhanh chân lướt qua Quản gia Ôn, thấy vậy ông lại vội lên tiếng:
"À mà Thiếu gia, còn chuyện này nữa."
"Còn chuyện gì nữa? Không thể để vào trong rồi nói à?"
Người đàn ông quay lại nhìn Ôn Thiệu, mày kiếm hơi cau có.
"Dạ nếu đợi Thiếu gia vào trong rồi thì chắc là không cần phải thông báo nữa."
"Tóm lại là có chuyện gì?"
Tôn Tử Đằng đã thật sự trở nên thiếu kiên nhẫn. Con người anh ghét nhất là vòng vo tam Quốc nên nét mặt lúc này đã lộ rõ sự bực dọc.
"Là tiểu thư Lại Minh San đã quay về. Hiện tại đang ngồi chờ Thiếu gia bên trong."
Quản gia Ôn cúi đầu, trầm giọng thông báo khiến người đàn ông sau khi nghe xong liền không khỏi bất ngờ.
Nét mặt từ lạnh lùng chợt trở nên phấn khởi đan xen vui mừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-em-chon-dau-thuong/437656/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.