"Thế hai người là bạn với nhau à?"
"Đúng vậy! Anh với Bạch Thoại An quen bên Mỹ, cả hai chơi với nhau cũng được mười năm rồi. Mấy tháng trước sức khỏe ba anh gặp chút vấn đề nên anh về nước trước."
"À, dạ... Xem ra cũng trùng hợp quá nhỉ."
Nhược Y cười cười, cả hai cùng nhau trò chuyện mà quên mất sự hiện diện của hai người đàn ông còn lại.1
Tôn Tử Đằng thì không nói tới, vì anh chỉ ngồi nhâm nhi rượu chứ chẳng để tâm gì đến câu chuyện của hai người kia. Mục đích anh đến đây cũng chỉ là góp mặt cho có thôi chứ căn bản không quan tâm tới bất cứ một ai hay vấn đề gì cả.
Còn riêng Bạch Thoại An lúc này mới thôi ngạc nhiên. Anh cũng thấy đúng là trùng hợp, và biết rằng bản thân đã bị lố khi vừa rồi còn luyên thuyên định giới thiệu em gái cho cậu bạn của mình, nhưng ai mà ngờ người ta đã là mối quan hệ em dâu anh chồng từ lâu rồi.1
"Quen biết rồi cũng tốt, dễ nói chuyện cũng không phải ngại ngùng. Tiện thể có thể trò chuyện xuyên đêm nay, không say không về."
Bạch Thoại An ngồi vào bàn đã rót rượu, cười nói rôm rã.
"Nào, cạn ly."
"Dạ, cạn ly... Chúc mừng anh hai yêu dấu của tiểu Nhược trở về."1
Nhược Y vui vẻ hưởng ứng, cô nâng ly lên định cụng ly với mọi người nhưng đột nhiên lại bị Tôn Tiêu Đài giành mất ly rượu, sau đó anh lấy một ly nước cam được đặt gần đó đưa cho cô.1
"Em vừa khỏi bệnh không nên uống rượu đâu. Uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-em-chon-dau-thuong/437649/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.