🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Tử Đằng, anh đang ghen sao?"

Nghe thấy câu hỏi lí nhí vừa được phát ra khỏi cổ họng cô gái, vô tình lại bắt gặp ánh mắt long lanh như những vì sao tinh tú trên trời, thoáng chốc khiến tâm tư nam nhân chợt như dao động.

Mắt phượng trong giây phút ngắn ngủi đã lộ ra tia bối rối, để che đậy Tôn Tử Đằng liền nhếch nhẹ khóe môi, tạo ra nụ cười đểu giả sau đó mới quay lưng bỏ đi vào trong phòng.

"Cô đang nằm mơ giữa ban ngày chăng? Cô là cái thá gì mà tôi phải ghen tuông tranh giữ với người khác. Đúng là ảo tưởng."

Dù lời lẽ của anh vẫn rất khó nghe nhưng lúc này Nhược Y bỗng dưng lại mỉm cười, vì tuyến giọng của anh phát ra tuy hờ hững nhưng ít ra đã nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

"Mà tôi nói cho cô biết, đừng nghĩ có mẹ tôi ở đây thì có thể tùy ý tự tung tự tác, hô mưa gọi gió. Cô mà dám, tôi lấy mưa gió của cô góp thành bão táp thì đừng có trách."

Tôn Tử Đằng nói xong thì tấm thân nam nhi cường tráng đã hạ cánh xuống mặt nệm mềm mại trên chiếc giường king size cỡ lớn.

Trông anh lúc này có vẻ như đang mệt mỏi, vừa nằm xuống đã khép hờ hai mi mắt, lấy hai tay gối đầu thay cho gối nằm.

"Em không dám đâu. Anh ráng chịu vài ngày rồi mẹ cũng sẽ về với ba thôi à."

Nhược Y chầm chậm bước đến chỗ người đàn ông, cô nói nhưng anh đã không trả lời nữa mà nét mặt có vẻ như đã ngủ.

Căn phòng thoáng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-em-chon-dau-thuong/272844/chuong-29.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.