"Khoan đã."
Trong khi tình hình như đã sắp không thể cứu vãn thêm nữa vì Bạch Dương Sơn đã thẳng thừng gọi người tiễn khách, thì từ phía cầu thang bất ngờ vang lên giọng nói của một người con gái.
Bạch Nhược Y bước xuống chỗ mọi người đang đứng, cô cúi đầu lễ phép vào Tôn Thái và Diệu Ninh trước, sau đó mới quay lại nhỏ giọng hỏi khẽ Bạch Dương Sơn một câu:
"Sao ba có thể thay con quyết định chuyện quan trọng của cả đời con được?"
Ông bà bên nhà Tôn gia nghe Nhược Y hỏi ba mình như vậy thì trong lòng âm thầm vui mừng. Còn Bạch Dương Sơn và Phương Khuê lại nhất thời đơ mặt ra khi không nghĩ rằng Nhược Y lại có suy nghĩ khác họ.
"Tiểu Nhược, ý của con chẳng lẽ là đồng ý nối lại hôn ước hay sao?"
"Con yêu Tử Đằng, dĩ nhiên là rất muốn làm vợ của anh ấy và làm con dâu của Tôn gia."
Với câu trả lời thẳng thừng của cô khiến Bạch Dương Sơn tức đến chẳng thể thốt nên lời, đành bất lực ngồi xuống sofa, nhường lời lại cho Phương Khuê.
Dù sao giữa phụ nữ với nhau cũng dễ nói chuyện hơn.
Ông thật không hiểu tại sao con gái của mình lại mê muội như vậy? Càng thắc mắc người đàn ông đó có điểm nào tốt mà khiến cô yêu thương mù quáng đến thế.
"Chúng ta ngồi xuống rồi hãy nói chuyện ha, tiểu Nhược con cũng ngồi xuống đi."
Trước khi Phương Khuê cất lời thì Diệu Ninh đã lên tiếng trước, nghe vậy ba người vẫn còn đang đứng cũng ngồi xuống.
Lúc này Phương Khuê mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-em-chon-dau-thuong/272829/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.