Edit: Tiểu Điềm Điềm
Rốt cuộc Lục Kiêu Kỳ vẫn không yên lòng Tiểu Cổn Đoàn Nhi nhà mình, đi ra khỏi thư phòng vào vườn hoa, anh liền sửng sốt.
Bình tĩnh nhìn ba con gấu trúc có kích thước giống như búp bê Nga (*) nhàn nhã gặm măng vui đùa dưới tán cây, Lục Nguyên soái trầm mặc hồi lâu, vai bị Lão Nguyên soái vỗ vỗ, anh nhìn về phía Lão Nguyên soái, đi lên trước khẽ kêu: “Cổn Cổn?”
Trương Ư Ư nghiêng đầu, ăn một miếng măng liền liếc nhìn tiểu thiên sứ ca ca, mỹ tư tư. Về phần mỹ thực gia lại một lòng một dạ ăn măng, cái bụng béo ú đã phình lên.
Về phần Cổn Cổn, quai hàm của nhóc căng phồng, có vẻ ăn rất sung sướng. Nghe tiếng kêu, nhóc ngẩng đầu, hai mắt sáng rực, “Ư ư!”
Bỏ mụt măng đã bị cắn dang dở vào miệng, Mạc Cổn Cổn ủi một cái về phía trước, tiểu thân thể đứng dậy liền bước cặp chân vòng kiềng nho nhỏ chạy bịch bịch qua.
Lục Kiêu Kỳ vươn hai tay tiếp được gấu trúc nhỏ, “Còn chơi nữa không?”
Mạc Cổn Cổn nghiêng đầu, hử?
Đại Quái Vật muốn đi hả? Đã xử lý xong rồi sao?
Ánh mắt Lục Kiêu Kỳ lóe lóe: “Ừm, đã xử lý xong rồi.”
Vậy chính là phải đi về. Nghĩ như vậy, Mạc Cổn Cổn kêu hai tiếng ư ư, rất ngoan ngoãn.
Lão Nguyên soái ở một bên nhìn, trong lòng chua chát.
So với Mạc Cổn Cổn nhiệt tình lại ngoan ngoãn, Trương Ư Ư lại rất lạnh lùng, nó không chỉ không nhào vào trong lòng Lão Nguyên soái, chỉ với việc sau khi Lão Nguyên soái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-cua-con-con-co-mat-am-duong/1852531/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.