Edit: Tiểu Điềm Điềm
Muốn nói đến người vui vẻ nhất sau Mạc Cổn Cổn tìm được mẹ và đệ đệ, phải kể tới Võ Đại Võ Nhị.
Bọn họ vẫn cho rằng thế giới này chỉ có một con gấu trúc là Mạc Cổn Cổn, không nghĩ tới lại xuất hiện hi vọng. Chợt phát hiện còn hai con gấu trúc đang phiêu bạt ở bên ngoài, Võ Đại Võ Nhị gần như ôm đầu khóc rống.
Võ Đại nghẹn ngào: “Cuối cùng ông trời cũng đối xử với chủng tộc của chúng ta không tệ! Thực sự, thực sự…”
Ông không nói nổi, ngược lại là Võ Nhị tiếp lời: “Thực sự quá tốt rồi.”
Sở dĩ Võ Đại Võ Nhị nhìn không vừa mắt Lục Kiêu Kỳ, một phần là do anh quá, về phương diện khác anh lại là giống đực của chúng tộc khác.
Trên người Cổn Cổn gánh vác trọng trách làm phồn thịnh chủng tộc, nếu như ở bên cạnh người đàn ông cũng không có cách nào sinh đẻ, như vậy nhất định chủng tộc của bọn họ sẽ bị diệt vong, nhưng sau khi gặp mỹ thực gia và Trương Ư Ư, bọn họ lệ rơi đầy mặt, ánh sáng đều lấp lóe lấp lóe. Bọn họ thực sự quá vui vẻ.
Đối với bọn họ mà nói, chính là song hỷ lâm môn.
Trừ Cổn Cổn ra, còn có gấu trúc khác sống sót là một.
Gấu trúc khác sống sót, ở cùng với nam tính mà vẫn có thể sinh gấu trúc con, chuyện này quá tuyệt vời luôn á.
Mạc Cổn Cổn và mỹ thực gia nói chuyện riêng, bầu không khí giữa hai người vô cùng hài hoà.
Mỹ thực gia: “Cổn Cổn quyết định sau này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-cua-con-con-co-mat-am-duong/1852529/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.