Đâu chỉ là không tốt, Lục Kiêu Kỳ cứ luôn loại ảo giác bảo bối nhà mình sẽ bị dạy hư.
Mạc Cổn Cổn lè lưỡi ra cong cong lên: “Không hôn sao?”
Cặp mắt nhỏ vô tội cực kỳ lấp lánh, nhưng ngôn ngữ lại làm cho Nguyên soái đại nhân không quá bình tĩnh.
Lục Kiêu Kỳ hít sâu một hơi.
Mạc Cổn Cổn nghiêng đầu, bỗng nhiên thu lưỡi về, tỉnh ngộ: “À à! Manga có nói, phải cường thế một chút.”
Bỗng nhiên cậu học biểu tình trong truyện, lắc lắc mặt: “Đừng nhúc nhích, Đại Quái Vật, tôi muốn làm anh!”
Lục Kiêu Kỳ: “!!!”
Mạc Cổn Cổn nói ra lời đáng sợ, sau đó vẫn trông bầu vẽ gáo cúi đầu xuống, dùng sức mút lấy môi của Đại Quái Vật.
Cả người Lục Kiêu Kỳ run lên, con ngươi chợt co lại: “!!!!!”
Mút xong rồi, Mạc Cổn Cổn nghiêng nghiêng đầu, biểu tình khôi phục lại vẻ vô tội nhu thuận như bình thường, hai mắt ướt nhẹp tràn đầy hoang mang.
Mạc Cổn Cổn không hiểu: “Đại Quái Vật, tại sao chúng ta phải làm như vậy nha?”
Cậu uốn éo: “Có cảm giác môi sẽ sưng lên, khó chịu lắm á, manga thực sự chính xác sao?”
Lục Kiêu Kỳ: “… …” Toàn bộ bầu không khí kiều diễm đều bị một câu nói này làm cho nổ tung, Lục Kiêu Kỳ gần như không duy trì nổi vẻ mặt bình thản, khóe miệng anh co quắp, qua một lúc lâu mới thở một tiếng thật dài.
Vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười, Lục Kiêu Kỳ sờ sờ đầu Mạc Cổn Cổn, kéo cậu ngồi dậy.
Lục Kiêu Kỳ: “Có chính xác hay không, chờ sau này chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-cua-con-con-co-mat-am-duong/1852527/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.