Chương trước
Chương sau
Edit: Tiểu Điềm Điềm
Bị tính sổ, thân thể Mạc Cổn Cổn cứng đờ. Cậu gãi gãi mặt, có hơi không biết làm sao.
Ánh mắt Lục Kiêu Kỳ tối tăm, bình tĩnh nhìn cậu.
Biểu thị rõ ràng mình đang không vui, Lục Kiêu Kỳ: “Tại sao lại không nói cho tôi biết vậy hả?”
Tại sao vậy nha. Cậu thực sự không có cố ý mà. Mạc Cổn Cổn nghĩ nghĩ, hôn một cái vào miệng Lục Thượng tướng, nhìn Lục Thượng tướng bằng cặp mắt ngân ngấn nước.
Vẻ mặt Lục Kiêu Kỳ chợt khựng lại, vẫn không nói như trước.
Mạc Cổn Cổn thấy vậy, hoàn toàn không biết phải làm thế nào mới tốt.
Tiểu Hồng trong mặt dây chuyền: “Cậu lại hôn hôn anh ta, bạn tốt chân chính chỉ cần hôn hôn, hiểu lầm lớn hơn nữa cũng có thể giải quyết. Lúc trước tôi trộm chạy ra ngoài, Tiểu Hoàng rất là tức giận, tôi hôn hôn cậu ấy liền hết giận.” Tiểu Hồng lấy tư cách của người từng trải kể lại chuyện của mình cho Mạc Cổn Cổn.
Tiểu Hồng nói vô cùng chân thành, không hề cảm thấy có điểm nào không đúng.
Võ Đại nhìn về phía Tiểu Hồng, lại đảo mắt qua Tiểu Hoàng đang giả bộ hôn mê để được ôm, thở dài một tiếng trầm trọng lại tang thương.
Khóe miệng Võ Nhị giật giật, đây đều là cái gì thế này.
Mạc Cổn Cổn ngước mắt, Lục Thượng tướng lại giống như vẫn còn muốn tính sổ, cậu tính toán: Vậy… Lại hôn hôn cái nữa?
Mạc Cổn Cổn hít sâu một hơi, hôn một cái bẹp lên miệng: “Tôi không có cố ý, tôi chỉ muốn mang kinh hỉ đến cho anh thôi mà.”
Đúng là kinh. Lục Kiêu Kỳ chậm rãi gật đầu, cũng không thả lỏng.
Mạc Cổn Cổn chớp chớp mắt, cuối cùng gãi gãi mặt: “Hmm, xin lỗi.”
Gấu Trúc Đoàn Nhi cúi đầu ủ rũ, đầu nhỏ đều cúi xuống.
Lục Kiêu Kỳ híp mắt một cái, ở góc độ thiếu niên không thấy được anh nhoẻn miệng cười. Xem ra là biết sai rồi.
Anh vừa nhận chức Nguyên soái, nếu không nhờ có chiến công khổng lồ không thể thay thế đưuọc, sẽ có vô số người ngăn cản anh thăng chức, lần thăng chức này vừa là một kỳ ngộ cũng là một khiêu chiến. Quỷ quái núp trong bóng tối sớm đã rục rịch, tuy rằng anh có thể bảo vệ nhóc nhỏ kia, nhưng anh hi vọng nhóc nhỏ có ý thức nguy cơ.
Sau đó, Lục Kiêu Kỳ liền nói: “Ra ngoài phải thông báo cho người nhà, đã biết rồi chứ?”
Mạc Cổn Cổn ngoan ngoãn gật đầu.
Lục Kiêu Kỳ nhẹ nhàng ôm lấy người vào lòng: “Tôi sẽ lo lắng.”
Mạc Cổn Cổn nhắm mắt lại, cảm nhận nhiệt độ nóng hổi được truyền đến từ lồng ngực của đối phương, cậu vươn móng vuốt nhỏ túm lấy góc áo của anh không buông.
Lục Kiêu Kỳ hôn xuống trán cậu: “Bên ngoài cũng không yên ổn, nếu mà muốn đi ra ngoài, tôi sẽ đi cùng em?”
Chớp chớp mắt, Mạc Cổn Cổn ngẩng đầu: “Đại Quái Vật không phản đối chuyện tôi đi ra ngoài?”
Lục Kiêu Kỳ cười: “Chỉ cần Cổn Cổn cảm thấy có ý tứ, có ý nghĩa. Tôi không có lý do gì để phản đối cả.”
Mạc Cổn Cổn cười cong mặt mày: “Đại Quái Vật quá tốt.”
Lục Kiêu Kỳ bình tĩnh nhìn gương mặt tươi cười lấp lánh của gấu trúc nhà anh, nhịn không được dựa sát vào hôn lên gò má của cậu một cái.
Một vị Nguyên soái thấy bầu không khí không tệ, đang muốn lại thừa dịp còn nóng hôn hôn môi, liền bị Mạc Cổn Cổn không hiểu phong tình cắt đứt.
“Nha!” Mạc Cổn Cổn vội vội vàng vàng nắm lấy cánh tay của Đại Quái Vật: “Đại Quái Vật, trên diễn đàn có rất nhiều người cần trợ giúp, chúng ta đi giúp đỡ bọn họ đi.” Cậu có tiền, có thể giúp đỡ một vài người hoặc là tồn tại khác trong khả năng của mình.
Nếu như mà may mắn, nói không chừng còn có thể kiếm một chút tiền nữa.
Trừ hồ nhỏ thật to ra, cậu còn muốn mua rất nhiều thứ nữa, cậu muốn mua một mảnh cây nhỏ.
Lục Kiêu Kỳ: “… …”
Đang lo sợ bất an, Mạc Cổn Cổn lắc lư cánh tay của Nguyên soái: “Đại Quái Vật, được hông?”
Khóe mắt Lục Kiêu Kỳ giựt giựt đầy bất đắc dĩ, rốt cuộc vẫn gật đầu.
Lục Kiêu Kỳ: “Đều nghe theo Cổn Cổn.”
Mạc Cổn Cổn mỹ tư tư gật gù đầu nhỏ, “Ừm ừm!”
Lục Kiêu Kỳ lại dựa sát vào, chuẩn bị tiếp tục bầu không khí và chuyện kiều diễm ban nãy, lại bị Cổn Cổn kéo lấy lần nữa.
Lục Kiêu Kỳ: “… …”
Lần này, hình như là không hôn được nữa rồi.

Mạc Cổn Cổn mở diễn đàn: “Chúng ta mau xem thử, người nào cần trợ giúp nhất.”
Ở thế giới của Đại Quái Vật, có vô số tồn tại chờ đợi sự giúp đỡ của cậu, điều này khiến cho gấu trúc vừa đi tới một nơi không quen thuộc cảm thấy rất vui vẻ.
Thế giới này đang bao dung cậu, tiếp nhận cậu.
Lục Kiêu Kỳ yên lặng nhìn thiếu niên vô cùng phấn khởi, dùng sức xoa xoa đầu của cậu.
Lục Kiêu Kỳ bất đắc dĩ: “Được, nghe Cổn Cổn.”
Lôi kéo Đại Quái Vật xem bình luận, Mạc Cổn Cổn có hơi không chắc chắn được: “Đại Quái Vật, quá nhiều.”
Quét mắt thấy ba chữ Cầu Thanh Phổ, con ngươi Lục Kiêu Kỳ lóe lên: “Cái này đi.”
Mạc Cổn Cổn nhìn thử liền đồng ý mà không hề có dị nghị.
Trong mắt Lục Kiêu Kỳ xoẹt qua một tia ý cười.
Cầu Thanh Phổ được xem như là một địa điểm tham quan cực kỳ nổi tiếng của Celta, nơi này vừa là một nơi đầy chuyện ma quái không thể tưởng tượng nổi, lại là thánh địa lãng mạn của vô số cặp tình nhân. Có thể nói, hai định nghĩa hoàn toàn trái ngược nhau này đã mang đến sự tranh luận vô cùng gay gắt về Cầu Thanh Phổ.
Nhưng không thể không nói, đích thật đa số những cặp tình nhân từng đi đến Cầu Thanh Phổ đều tu thành chính quả, dường như trải qua cũng không tệ.
Đối với tình nhân mà nói Cầu Thanh Phổ là thánh địa, nhưng đối với chó độc thân lại không quá thân thiện.
Nếu có nam nữ trẻ tuổi độc thân đi qua, liền gặp phải quỷ. Hoặc là nói, bị quỷ yêu thương.
Cầu Thanh Phổ?
Võ Đại Võ Nhị hai mặt nhìn nhau, rốt cục cũng coi như thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng đồ xấu xí kia cũng không khi dễ tiểu hậu bối của bọn họ tiếp nữa rồi.
May mà hai vị gia gia đang lo nát lòng không biết rõ ý nghĩa của Cầu Thanh Phổ, bằng không đã nổ tung ngay tại chỗ.
Nếu đã chọn được người may mắn, Mạc Cổn Cổn liền nhận đơn ở trên diễn đàn.
Lục Cổn Quỷ: “Nhận đơn.”
Mạc Cổn Cổn chỉ để lại hai chữ, liền đi đến Cầu Thanh Phổ cùng Lục Kiêu Kỳ, để lại một đám fan muốn nổi điên.
“A a a! Tui thấy đại thần! Đại thần nổi lên nói nhận đơn á á á!”
“Vậy nên đại thần nhận đơn của người nào vại hở!”
“Đúng vậy, cầu đại thần chỉ điểm với, ai là người may mắn? Mau nổi lên xem thử đi! Cái cổ một thước tám của tôi đều sắp bị vặn gãy rồi, đại thần cầu người đầu tiên được nhận đơn là tôi tôi tôi tôi tôi!”
“Tôi đã treo ở trên cây hơn mười năm rồi, cầu đại thần cứu tôi trước với!”
“Aiz, mới nãy lại có một cặp tình nhân ghê tởm tú ân ái trước mặt tôi, được thôi, nể mặt bọn họ cầu xin tôi, tôi sẽ không quấy rối, bất quá tặng cá cho tôi là có ý gì! Tôi không muốn ăn cá á á á, mùi cá dưới cầu quá nồng, đốt chút bánh ngọt cho tôi được chứ hả! Đại thần, tặng tôi chút mật ong đi.”
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, lại nhắc lên độ hot cho bài post. Các ngôi sao trong showbiz tranh nhau cướp đoạt bảng nóng hận đến ngứa răng.
Con mọe nó căn bản là chuyện không khoa học tại sao lại có thể leo lên, có phải đã mua thủy quân (mua lượt like, bình luận) rồi không hả?
Các ngôi sao trong showbiz vừa nghĩ như vậy không bao lâu, thì một tin khác lại trồi lên, là tin tức về một con gấu trúc.
Cái quỷ gì!
Một con động vật thế mà lại có thể cướp đi toàn bộ nhiệt độ của nhân dân tinh tế!!
Xe bay dừng trước Cầu Thanh Phổ, Lục Kiêu Kỳ nhảy xuống trước, đón được thiếu niên đang nhảy xuống, anh nắm tay cậu đi về phía trước.
Cầu Thanh Phổ rất đồ sộ, chiều dài khoảng chừng hơn 300 cây số.
Đèn đuốc sáng trưng, có vài ánh đèn loang lổ chiếu xuống, cực kỳ rực rỡ và sáng lạn, dưới cảnh đêm này, đã có không ít tình nhân tay trong tay.
Mạc Cổn Cổn nhìn trái nhìn phải, tràn ngập tò mò với nơi này.
Lục Kiêu Kỳ rất sợ cậu té, liền nắm chặt lấy tay cậu, chậm rãi đi theo bước chân của thiếu niên.
Nguyên soái đảo mắt, nhìn chăm chú vào thiếu niên vài giây, đường nhìn lại chuyển về phía cây cầu ở đằng xa.
Nói thật ra, nơi này có một chút hương vị của nước biển, nhưng mặt biển bao la hùng vĩ có những ngọn sóng nhấp nhô vẫn làm người khác cảm thấy thả lỏng tâm thần.
Ở trên tinh tế, chuyện đàn ông tay trong tay sớm đã được thừa nhận, thế nên, Lục Kiêu Kỳ và Mạc Cổn Cổn có thân mật một chút cũng sẽ không khiến cho người khác để ý. Ở phía xa một cặp tình nhân đang ôm hôn nhau, hình như là rất kích động, người nam sinh kia hôn hôn xong còn lớn tiếng nói một câu “Anh yêu em” .
Lục Kiêu Kỳ bất động thanh sắc tà nghễ thiếu niên.
Mạc Cổn Cổn kinh ngạc đến ngây người.
Bầu không khí đang tốt, một người đàn ông cô đơn chiếc bóng đầy mặt kinh khủng, rơi lệ đầy mặt chạy đi, bộ dạng cực kỳ quỷ dị.
Người kia vừa chạy vừa khóc: “Đừng đuổi theo tôi! Đừng đuổi theo tôi, tôi chịu không nổi!”
Vẻ mặt chợt khựng lại, Lục Kiêu Kỳ nheo mắt, lúc người đàn ông chạy qua, thoáng cái anh ta đã bị chế phục, người đàn ông còn muốn giãy dụa nhưng chỉ với vài cái đã không còn sức nữa. Chỉ có thể thở hổn hển khóc đầy sợ hãi: “Buông, buông!”
Lục Kiêu Kỳ: “Bình tĩnh lại.”
Nam nhân kia giãy dụa mấy phút, sau khi mệt mỏi ngẩng đầu rốt cục phát hiện chỗ không đúng.
Cuối cùng tiếng nhạc bi thương trong đầu anh ta ban nãy cũng đã được loại bỏ. Mới vừa rồi, cứ như là vừa nghe phải một bài ca bi thương của một cặp tình nhân, sau đó thiếu chút nữa anh ta liền muốn nhảy, nhảy xuống cùng…
May mà có một cơn gió lạnh thổi tới, thổi tỉnh cả đầu óc đang phát sốt của mình, bằng không không thể tưởng tượng nổi hậu quả.
Mạc Cổn Cổn nhìn anh ta, tầm mắt nhìn ra phía sau lưng của anh ta, chân mày hơi nhíu lại.
Hình như ban nãy cậu có thấy một cái bóng màu đen.
Chắc sẽ không phải là ảo giác chứ hả.
Người đàn ông thở hổn hển, bỗng nhiên quay đầu lại nhưng không phát hiện ra có điểm không thích hợp, ngẩng đầu quan sát Lục Kiêu Kỳ một cách cẩn thận, nhất thời sửng sốt.
Anh ta trợn mắt há mồm trừng lớn hai mắt, chỉ vào Lục Kiêu Kỳ mở lớn miệng: “Anh, anh anh…”
Lục Kiêu Kỳ nhìn từ trên cao xuống một cách lạnh lùng: “Hiện tại đã bình tĩnh lại chưa?”
Người đàn ông nhìn trộm cái bóng dưới thân Lục Kiêu Kỳ, triệt để an tâm, hai mắt đỏ lên: “Vâng, vâng vâng.”
Đối mặt với Lục Kiêu Kỳ, sẽ không có ai cảm thấy không thấp thỏm cả, người đàn ông vừa kích động vừa khẩn trương.
Lục Kiêu Kỳ: “Lúc nãy đã xảy ra chuyện gì?”
Người đàn ông sửng sốt, lập tức lắc lư như đảo đậu: “Nguyên soái! May mà ngài đã cứu tôi! Dọa chết người mà, tôi đến đây du lịch, tôi cũng không tin thần quỷ gì, nhưng mà, ban nãy tôi thật sự nghe thấy có người đang gọi tôi, kêu tôi đi qua, sau đó liền có vô số cảm giác đau thương xông vào não, sau đó tôi vừa ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy con quỷ đáng sợ của Cầu Thanh Phổ! Trời ạ, nó đến từ đằng kia!”
Người đàn ông càng nói càng kích động, toàn thân run rẩy, nói năng lộn xộn.
Lục Kiêu Kỳ nheo cặp mắt lại: “Ừ.”
Mạc Cổn Cổn nhìn theo phương hướng anh ta chỉ, vẫn không thấy quỷ quái nào, nhưng mà đúng là ban nãy cậu có nhìn thấy một cái bóng đen á.
Đây là tình huống gì???
Người đàn ông muốn túm lấy Lục Kiêu Kỳ để hấp thu cảm giác an toàn, nhưng lại không dám: “Nguyên soái đại nhân, xin ngài mau cứu tôi, tôi, tôi thực sự gặp phải quỷ rồi!”
Lục Kiêu Kỳ rũ mắt: “Cậu có thể đi.”
Người đàn ông sửng sốt, chỉ vào mình đầy kích động: “Tôi an toàn rồi sao?”
Lục Kiêu Kỳ cũng không nói gì, anh xoay người nhìn qua.
Rốt cục điều đầu tiên mà đại bộ đội lệ quỷ nhìn thấy được sau khi đuổi tới chính là nhìn thấy Cổn Đoàn Nhi lão đại nhà mình và Lục Kiêu Kỳ đang ngắm phong cảnh.
Mạc Cổn Cổn nhìn nước, Lục Kiêu Kỳ nhìn cậu.
Tiểu Ôn thắng gấp xe: “Khụ, hình như là chúng ta đến nhầm chỗ rồi.”
Tôn Tiểu Tuyền nhe răng: “Quấy rối người khác yêu đương, sẽ bị sét đánh a bị sét đánh.”
Tiểu Ôn: “… …”
Trương Lan: “Chờ đã, hình như Cổn Đoàn Nhi lão đại đang bối rối.”
Tôn Tiểu Tuyền cực kỳ hoảng sợ: “Lẽ nào là hai người vừa đến đây liền chia tay?? Vậy chúng ta phải ủng hộ Cổn Đoàn Nhi lão đại! Đánh Nguyên soái của cậu ấy!!”
Trương Lan lườm cậu ta một cái: “Đi hỏi thử xem.”
Tôn Tiểu Tuyền muốn phản bác, lại phát hiện toàn bộ lệ quỷ đều cười híp mắt nhìn cậu ta, thân thể run lên liền tiến tới.
Tôn Tiểu Tuyền: “Cổn Đoàn Nhi lão đại, đã xảy ra chuyện gì?”
Mạc Cổn Cổn: “Hình như tôi có nhìn thấy con quỷ kia, tôi muốn giúp đỡ anh ta.”
Tôn Tiểu Tuyền vừa nghe, hai mắt lập tức sáng lên: “Vậy cứ giao cho tôi đi, tôi đi tìm!!” Có loại thể lực sống này, Tôn Tiểu Tuyền nghĩa bất dung từ, vui vẻ xông ra ngoài. Sau đó, trong chốc lát, cậu ta nghẹn nghẹn khuất khuất quay về.
Quỷ nhỏ trong lòng Tôn Tiểu Tuyền cũng xụ mặt, mặt mũi hai vị này bầm dập.
Tôn Tiểu Tuyền hùng hùng hổ hổ: “Tôi đánh không lại hắn ta!”
Đánh không lại?
Tiểu Ôn cười tủm tỉm, đặc biệt không có lòng an ủi: “Vậy à, đáng tiếc quá ha.”
Tôn Tiểu Tuyền hữu khí vô lực: “Nè. Lúc này chúng ta phải cùng chung mối thù chứ!”
Thực sự là miệng Tôn Tiểu Tuyền quá tiện, thường ngày đều chọc quỷ hận, lúc này thấy cậu ta bị chỉnh, ngược lại còn không khiến cho bầy quỷ nổi nóng nổi nữa.
Thậm chí Trương Lan còn hơi có hảo cảm đối với vị đại ca bản địa chưa từng gặp mặt này nữa.
Mạc Cổn Cổn ngẩn người: “Đây là làm sao vậy?”
Tôn Tiểu Tuyền đang định nói, lại bị Trương Lan giành trước: “Đại khái là Tôn Tiểu Tuyền muốn dùng bạo lực, lực không bằng người nên bị đánh.”
Thoáng cái Tôn Tiểu Tuyền liền buồn bực.
Kể từ khi biến thành quỷ, trừ khi bị đánh hội đồng, đây vẫn là lần đánh đơn đầu tiên cậu ta bị đánh đến không còn chút sức nào để đánh trả!
Cái tên kia nhìn nho nho nhã nhã, không ngờ khí lực lại lớn như vậy.
Thực là uổng cho cái bản mặt đó mà!!!
Tuy rằng trong lòng thổ tào, nhưng Tôn Tiểu Tuyền vẫn nói: “Hắn ta đang ngâm tóc ở dưới cây trụ cầu kia kìa.”
Dừng một chút, giọng điệu của Tôn Tiểu Tuyền trở nên ngưng trọng: “Trên người hắn ta có công đức kim quang.”
Vừa nghĩ như thế, có lợi hại hơn mình cũng bình thường thôi.
Mạc Cổn Cổn gật đầu, đi về phía trụ cầu, mới vừa tới gần, cậu liền nhìn thấy quỷ công đức đã đánh Tôn Tiểu Tuyền một cách dễ dàng. Không thể không nói, đó là một thanh niên cực kỳ tuấn mỹ, nhưng nửa người anh ta ngâm mình ở trong nước, sắc mặt đặc biệt tái nhợt.
Quỷ công đức quan sát Mạc Cổn Cổn, sau đó liền nhìn về phía Lục Kiêu Kỳ bên người Mạc Cổn Cổn, bình tĩnh nhìn hai giây, khóe miệng dần dần nhếch lên.
Quỷ công đức cười với ý cười sâu xa: “À, thật là may mắn, hình như mình nhìn thấy chút gì đó.” Anh ta chống má: “Để mình nghĩ thử xem, một đôi như thế, mình nên làm thế nào để bọn họ ước hẹn với nhau đây ta, hôm nay đã làm cho một cặp hôn rồi hô to, không bằng quỳ xuống đất cầu hôn thì thế nào nhở?”
“Cái gì mà quỳ xuống đất cầu hôn?” Mạc Cổn Cổn nghiêng đầu, hỏi đầy nghi ngờ.
Quỷ công đức đang suy nghĩ về những chuyện tốt đẹp liền sững sốt, anh ta chậm rãi quay đầu, nhìn về phía Mạc Cổn Cổn.
Sau đó, quỷ công đức không dám tin nhích qua bên trái vài phần, đầu Mạc Cổn Cổn liền nghiêng theo, tầm mắt nhìn chằm chằm vào anh ta. Sự kinh ngạc trên mặt quỷ công đức càng đậm, anh ta nhích qua phải vài phần, Mạc Cổn Cổn lại đuổi theo nghiêng qua phải, trên mặt có thêm vài phần hoang mang.
Quỷ công đức không tin, lại đổi hướng tiếp, đầu nhỏ của Mạc Cổn Cổn cũng chuyển động theo, qua một lát khuôn mặt nhỏ nhắn liền nhăn lại.
Con này quỷ có chứng tăng động à, đầu có hơi choáng rồi á.
Ánh mắt Mạc Cổn Cổn tựa như đang nhìn một đứa nhỏ thiểu năng: “Anh đang làm gì thế?”
Triệt để xác nhận mình bị nhìn thấy, quỷ công đức: “Cậu, cậu nhìn thấy tôi?!”
Pháp thuật của anh ta không có tác dụng với chó độc thân, nam nữ độc thân mới có thể nhìn thấy anh ta, nhưng mà rõ ràng anh ta đã thấy tơ hồng quấn quanh hai người này, sợi tơ kia quấn lấy hai người cực kỳ rắn chắc, căn bản có là ông trời cũng không thể mở ra được.
Mạc Cổn Cổn gật đầu, “Nhìn thấy được á.”
Quỷ công đức: “Cậu thực sự nhìn thấy được tôi à? Vậy anh ta có nhìn thấy tôi không?”
Nói rồi quỷ công đức chỉ vào Lục Kiêu Kỳ.
Lục Kiêu Kỳ có cảm giác mơ hồ, nheo cặp mắt lại liếc nhìn qua anh ta đầy lạnh lùng.
Quỷ công đức cảm nhận được một trận sát khí, anh ta nhìn nhìn hai cái người một cách tỉ mỉ, lập tức đổi sắc mặt.
Quỷ công đức bừng tỉnh đại ngộ, vỗ mạnh vào trán: “A! Là hai người!”
Quỷ công đức: “Cậu là đại thần?”
Mạc Cổn Cổn chớp chớp mắt: “Là anh để lại bình luận trên diễn hả?”
Quỷ công đức gật đầu, lấy laptop nhỏ mà bản thân đã được bịt kín của mình ra, “Đúng là tôi đây!”
Nói rồi, quỷ công đức liền bay qua: “Đại thần bình luận nhận đơn, là tôi?”
Mạc Cổn Cổn gật đầu: “Ừm.”
Quỷ công đức bật cười: “Ha ha, tôi thật may mắn.”
Mạc Cổn Cổn chỉ vào bình luận của anh ta: “Anh cảm thấy ở đây lạnh, mệt chết đi được? Anh muốn luân hồi?”
Quỷ công đức sững sốt, độ cong ở khóe miệng cũng biến thành đắng chát: “Làm sao một con quỷ có thể biết nóng biết lạnh được nha. Mệt cũng không có cách nào trải nghiệm, luân hồi càng là không có biện pháp, tôi vẫn còn tâm nguyện chưa hoàn thành, làm sao có thể luân hồi đưuọc. Bất quá, đưa cho tôi chút mật và vân vân đã rất tốt rồi.”
Mạc Cổn Cổn: “Mật, chỉ muốn mật thôi sao?”
Quỷ công đức ngẩn ra, cười: “Mật vô cùng tốt nha. Ngọt tư tư, lỡ như tôi có thể nếm được chút vị thì sao. Chỉ sợ khi đổ vào trong nước, có thể sẽ pha loãng không còn vị nữa rồi. Trên thực tế, tôi thật sự không nghĩ tới mình sẽ may mắn như vậy, tôi đã ở đây giúp đỡ vô số người trở thành tình nhân, bất quá, tôi lại không tìm được người kia. Tồn tại tôi vẫn mong đợi nhưng lại chưa đến, tôi đang đợi em ấy.”
Quỷ công đức: “Trong khoảng thời gian chờ đợi em ấy này, tôi đã vô ý giúp đỡ một đôi tình nhân nhỏ trở thành thân thuộc, ngoài ý muốn tôi lại nhận được giá trị công đức, chuyện này thật thú vị, lại thử đánh bậy đánh bạ vài lần, phát hiện ông trời đã ban tặng cho tôi một năng lực, tôi có thể nhìn thấy dây tơ hồng của người khác. Tôi thấy của người khác…”
Quỷ công đức: “Lại không chờ được em ấy, tôi ở đây giúp đỡ các cặp tình nhân, không nghĩ tới nơi này lại trở thành thánh địa, thật thú vị.”
Quỷ công đức cau mày giống y như thật: “Chắc là tại tôi cảm thấy, cô đơn thôi.”
Mạc Cổn Cổn sững sờ.
Quỷ công đức chợt vùi vào trong nước, chỉ để lộ lại bả vai, “Bất quá hôm nay tôi rất may mắn, ban nãy có một đồ ngốc tới tìm tôi vật lộn.”
Đồ ngốc trợn tròn đôi mắt.
Nếu không phải có Tiểu Ôn áp chế, Tôn Tiểu Tuyền đã đi lên chịu nhục thêm lần nữa rồi.
Quỷ công đức không thèm để ý đến chuyện Tôn Tiểu Tuyền có tức giận hay không, “Một thân công đức này của tôi đều nhờ làm Hồng Nương làm bà mối được tới.” Anh ta lại lặn sâu xuống phía dưới: “Nếu như em ấy sẽ không đến, tôi liền đi làm mai cho mọi người, làm nhân chứng cho tình yêu của bọn họ. Nghề này cũng vô cùng tốt.”
Mạc Cổn Cổn nhìn quỷ công đức, có hơi ngây ngô.
Quỷ công đức cười tủm tỉm: “Năng lực này vô cùng tốt, tôi không chỉ nhìn thấy con người, còn có thể thấy của loài khác nữa.” Sau đó anh ta chỉ vào Tôn Tiểu Tuyền vừa chỉ chỉ Lý Trân Trân đang bay ở xa xa: “Một nhà ba người của bọn họ thật không tệ.”
Một nhà ba người…
Lý Trân Trân đang chuẩn bị đến gần quỷ nhỏ chợt khựng lại, cặp mắt không tròng nhìn thẳng qua.
Tôn Tiểu Tuyền cũng cứng đờ, cậu ta chỉ chỉ mình, lại chỉ chỉ Lý Trân Trân: “Hả? Á á á!”
Lý Trân Trân cảm thấy quá nhục nhã, phất tay áo bỏ đi.
Mạc Cổn Cổn: “Anh thực sự chỉ cần mật thôi sao?”
Quỷ công đức: “Nếu mà có thể đốt cho tôi một chút mật thiệt thì tốt nhất, nhưng mà tôi chỉ sợ sau khi đốt nó sẽ trực tiếp bốc hơi bay mất.”
Quỷ giáo sư: “Đó không phải là nước.”
Quỷ công đức nhìn về phía quỷ giáo sư: “Đốt thành than ăn cũng không ngon đâu.”
Mạc Cổn Cổn cảm giác hình như mình không thể giúp đỡ anh ta, lần đầu tiên ra ngoài mà không thể giúp người làm niềm vui, không vui.
Thấy Tiểu Gấu Trúc Đoàn Nhi nhà mình không vui, Lục Kiêu Kỳ lập tức mạnh mẽ lên.
Có thể nghe thấy âm thanh mơ hồ, Lục Kiêu Kỳ: “Người kia, trông như thế nào?”
Quỷ công đức sững sốt, sau đó xua tay: “Không cần đâu, tôi cũng không biết, tôi ở đây rất nhiều năm, chắc là em ấy đã sớm chết rồi. Nhưng chết rồi cũng không tới tìm tôi, chắc là đã không còn nhớ rõ tôi nữa rồi, sau khi luân hồi cho dù có là em ấy, cũng không còn là em ấy mà tôi đã biết, nếu mà nói như vậy, đột nhiên cảm thấy tôi đợi nhiều năm như vậy, con mọe nó lại không hề có chút ý nghĩa nào cả.”
Tôn Tiểu Tuyền: “Phì, chỉ số thông minh là đồ tốt.”
Quỷ công đức bay nhè nhẹ qua: “Hi vọng kiếp sau chú em sẽ nạp tiền có được.”
Tôn Tiểu Tuyền muốn tạc.
Bỗng nhiên, không biết quỷ công đức bắt từ đâu ra một con cá sống bỏ thẳng vào trong miệng, anh ta vừa ăn vừa nói: “À đúng rồi, trên mông của em ấy có một cái bớt, nhìn giống như một con cá.”
Không biết có phải là ảo giác hay không, đến từ cuối cùng mà quỷ công đức nói, Mạc Cổn Cổn nghe thấy anh ta dùng sức hung hăng cắn một cái.
Lục Kiêu Kỳ nheo cặp mắt lại, dẫn Gấu Trúc Đoàn Nhi nhà mình rời đi: “Cái người kia, sẽ giúp ngươi tìm được.”
Quỷ công đức sợ hãi, nhìn bóng lưng hai người đi xa, qua một lát lại lộ ra một nụ cười vô cùng phức tạp, sau đó anh ta mở laptop nhỏ mình cất kỹ, lên diễn đàn, để lại một bình luận khiến vô số người ước ao.
Quỷ công đức nói: “Tôi ở dưới cầu nhìn hai người hôn nhau, không nghĩ tới thần may mắn đã giáng xuống, đại thần đã tới đây xem phong thủy cho tôi. Tôi xin cậu ấy một lọ mật, ha ha, tôi dám chắc chắn, đại thần đúng là đại thần, tôi lấy quỷ cách bảo đảm, cậu ấy là một mỹ nhân chân chính, tồn tại bên người cậu ấy cũng siêu mạnh, nói chung chính là lang tài lang mạo. Với lại, tuyệt đối nhân loại các người sẽ nghĩ không ra người này có bao nhiêu khiến người khác khiếp sợ, đó cũng là kỳ tích chết mà sống lại!”
Sau khi quỷ công đức bình luận, toàn bộ bài post lại sôi trào!
Chết mà sống lại?! Còn có loại thao tác thần thánh này ư?!
Cái vị muốn mật kia, ra đây, bọn họ bảo đảm sẽ không đánh chết tên này đâu!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.