Edit: Tiểu Điềm Điềm
Trong cuộc chiến không khói lửa, thi thể sống thảm bại. Muốn nói đến tồn tại khiến bọn chúng kiêng kỵ nhất, chính là cái Cục Bông Nhỏ lớn cỡ bàn tay kia. Rõ ràng Cục Bông Nhỏ lớn lên có bề ngoài đáng yêu, lừa gạt thế giới, thường ngày cũng không lộ ra dấu vết, việc làm nhiều nhất mỗi ngày chính là ăn ngủ lăn lộn làm nũng.
Nhưng mà khi nhóc ta đong đưa đầu, dùng âm thanh non nớt lẩm bẩm.
Thi thể sống vô cùng phiền lòng, vừa muốn tới gần lại nhượng bộ lui binh, hận không thể cách nhóc một dãy ngân hà ———— sao xa.
Kể từ khi Đại Vệ triệt để tử vong, hồn phách của hắn cũng biến mất, thân thể không có cách nào xử lý, chỉ có thể cho vào hầm chứa đá đông lạnh để ít hôm sau đến nơi chôn xuống.
Vốn dĩ ba người Lục Kiêu Kỳ được đón lên phi thuyền với mục đích biến thành thức ăn, hôm nay nghiễm nhiên lại trở thành chủ nhân của phi thuyền.
Thi thể sống không chỉ không dám công nhiên khiêu khích, còn chủ động nhận lấy một loạt hoạt động cải tạo phi thuyền. Lúc Lục Kiêu Kỳ và Thừa Phong vào trường quân đội, môn học tự chọn có lớp chế tạo và tu sửa máy móc, hiện tại đã có cơ hội được thực hành.
Thừa Phong ngồi xổm ở một bên, nhìn mấy thuyền viên chui vào chui ra.
Thừa Phong: “Tôi kể cho mấy người nghe, trước đây tôi và ba ba ở trong trường học chính là quỷ kiến sầu người gặp người sợ!”
Thuyền viên chui vào, thay một cái đinh ốc.
Thừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-cua-con-con-co-mat-am-duong/1852473/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.