Edit: Tiểu Điềm Điềm
Mạc Cổn Cổn ngồi phịch trên ổ ổ vàng ăn không ngừng, đôi mắt nhỏ nhắn cứ đảo quanh, Đại Quái Vật đang làm gì vậy nha.
Lúc này Lục Kiêu Kỳ đang chế tạo nguồn năng lượng từ trường đơn giản.
May mà trên xác chiến hạm có không ít vật liệu và công cụ, Lục Kiêu Kỳ không cần không bột đố gột nên hồ. Có đầy đủ vật liệu cực phẩm, Thượng tướng gần như có thể chế tạo người máy và phi thuyền cỡ nhỏ với tốc độ một ngày đi ngàn dặm.
Năm mươi bộ xương khô ngưng luyện lại người máy không phải là chuyện nói chơi, chỉ là anh có hơi thấp thỏm với tấm hạt nhân kia.
Hệ thống trí năng của người máy có thể nói là trợ thủ thứ hai của chủ nhân, Lục Kiêu Kỳ cũng không hy vọng trợ thủ đã làm bạn với mình nhiều năm tiêu tán trong sông dài.
Lục Kiêu Kỳ vuốt ve cái tấm bị đốt cháy, sắc mặt có thêm vài phần ngưng trọng.
Trước mặt anh là tấm thủy tinh.
Khả năng làm cho Thừa Phong khôi phục cũng không lớn, ánh mắt Lục Kiêu Kỳ chìm xuống, một nửa chiến hữu của mình… Không biết cậu ta có thể khôi phục được không.
Đang buồn phiền chuyện gì vậy nha? Mạc Cổn Cổn không rõ, trong đầu nhỏ của nhóc không tưởng tượng nổi các mối quan hệ phức tạp đa dạng của nhân loại. Nhóc chỉ biết là, lúc không vui sẽ ăn thêm chút măng mỹ tư tư, sau đó ngủ một giấc sẽ là một khởi đầu mới tốt đẹp.
Lắc lắc mông nhỏ nhích lại gần, Mạc Cổn Cổn nâng chân trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-cua-con-con-co-mat-am-duong/1852454/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.