Lục Kiêu Kỳ cứ như thực sự thấy được bộ xương khô vậy, hai mắt anh nhìn chăm chú về phía sương mù.
Đến cả hai bộ xương khô đều tin là thật.
Thân là cường giả chiến đấu, anh từng gặp tình huống chiến đấu ác liệt hơn thế này rất nhiều, nhưng anh đều giải quyết trót lọt có thể hóa giải nguy nan.
Trùng tộc trừ tộc Hồng Côn vô cùng khó chơi ra, còn có vài chủng tộc khiến người khác vừa nghe tới đã biến sắc, đối với Lục Thượng tướng đã gặp qua sóng to gió lớn, nhìn thấy hai bộ xương khô sống sờ sờ, cẩn thận là có, đồng dạng anh cũng cảm thấy kinh ngạc không ít.
Nếu không có nhóc con, anh thật sự không biết, thì ra thế giới còn có một mặt như vậy.
“Ư ư!” Miệng nhỏ không quá nhọn của Mạc Cổn Cổn cắn lấy cổ áo của Lục Kiêu Kỳ lắc đến lắc đi. Mau chạy a Đại Quái Vật!
Lục Kiêu Kỳ rất bình tĩnh, thậm chí vẫn không nhúc nhích.
Gấu Trúc Đoàn Nhi đứng ở trên bả vai anh liền có vẻ vô cùng hoạt bát.
Bộ xương khô Giáp: “Khặc khặc, có sức sống như vậy, nhất định hương vị rất ngon, ta muốn ăn lắm rồi.”
Bộ xương khô Ất: “Hai cái nhìn qua đều rất không tồi, ta thấy con đực cao to kia rất hấp dẫn.”
Bộ xương khô Giáp nhìn lại: “Phì, không phải là mi muốn làm gì đó trước rồi mới ăn đó chứ?”
Hai bộ xương khô đối thoại không thèm kiêng nể gì, vẫn không đặt Lục Kiêu Kỳ và Mạc Cổn Cổn vào trong mắt.
Trên thực tế, bọn chúng đã làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-cua-con-con-co-mat-am-duong/150332/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.