Lòng không bực hắn, nhưng lại có thêm một nỗi buồn sợ bị mất đi bao trùm lý trí.
Trong đầu không thể suy nghĩ gì cả, chỉ là muốn ôm chặt lấy hắn, hôn hắn, tựa hồ như vậy là có thể cảm thấy hắn còn sống trên đời này rõ ràng hơn.
Môi Hàm Quang rất lạnh, giống như nhiệt độ hiện giờ trên người hắn. Ta dùng sức gậm cắn môi hắn như điên rồi, đầu lưỡi trong nháy mắt duỗi vào khoang miệng ấm áp, trái tim đều đang run rẩy.
Hắn có một đoạn thời gian dài không có phản ứng, chỉ lẳng lặng nhìn ta, ánh sáng loé ra từ đáy mắt như sao, nhưng mà ta lại dần dần từ trong màn kịch một vai cảm thấy khí lực mất hết, cuối cùng tỉnh táo lại, rời khỏi một chút.
“Bạch Hàn…”
Hàm Quang thấp giọng gọi, âm thanh oa oa.
Ta rủ đầu không nhìn tới vẻ mặt của hắn, khớp hàm cắn quá chặt chẽ, rất sợ nhịn không được một người liền ra tay đánh hắn.
Hàm Quang là một tên vô liêm sĩ, ta đã biết từ trước! Mặc kệ là quyết đấu với giao long, cứu ta trong Mê Vụ Lâm Sâm, thậm chí vào giờ khắc này, hắn cũng đang mạo hiểm sinh mệnh!
Ta giận hắn ba trăm năm, nhưng một khắc chưa bao giờ muốn hắn chết, nhưng mà lần này tới lần khắc hắn không quý trọng chính mình như vậy, lẽ nào số phận của kẻ khác so với bản thân hắn còn quan trọng hơn?
Hắn duỗi tay kéo ta, ta vô thức phất tay hắn.
“…. Vậy ban nãy một chút phản ứng ngươi cũng không có!” Rống xong câu này, chống lại đôi mắt mang theo ý cười của hắn, mặt ta trong nháy mắt liền đỏ lên oán hận nói thêm:”Ngươi nên sớm chết sớm siêu sinh, đừng có mỗi lần muốn đi chết là kéo ta theo! Nói cho ngươi, ta một cái quan tài cũng sẽ không chuẩn bị cho ngươi…”
Dừng một lúc, hắn lại thấp giọng nói:”Bạch Hàn, ta sẽ không chết, mặc dù Chức Tú phu nhân không muốn thiếu chủ ra khỏi thành, nhưng mà dù cũng cũng là mẫu thân thân sinh của hắn, sẽ không muốn hắn chết. Hồ yêu lại là có quan hệ từ nhỏ giúp chủ lớn lên, thật đâu cam lòng làm khó dễ hắn?”
Hàm Quang cười rộ lên, đầu ngón tay thon dài khều mái tóc ta rủ xuống bên tai, thờ ơ nói:”Cái này…. Ngươi đi mà hỏi hắn…”
Nhìn cái kiểu đắc ý của hắn kìa!
Ta hừ lạnh một tiếng:”Thỉnh tiên quân đi xuống khỏi người ta, hôm nay trò hay như thế phát sinh, đã mệt chết đi rồi, không muốn ở cùng một nơi với ngươi nữa!”
“Nói quái gở” Hàm Quang cười nói:”Ngươi đang ghen?”
Nửa người dưới kề gần nhau quá gắt gao, không bao lâu ta đã có thể nhận ra biến hoá rất nhỏ của hắn, mắt không khỏi mở lớn hơn nữa, ta run giọng, nổi giận đan xen:”Ngươi, ngươi tên cầm thú!”
“Sau này ngươi có làm loại chuyện ngu xuẩn này nữa, trước tiên phải nói cho ta biết!”
“Được.”
“Đừng tưởng ngươi là thần tiên thì có nhiều mạng, con người cũng không tiếc mạng như ngươi!”
“Được.”
Trong lòng thoáng chốc mềm xuống, ta đánh mắt nhìn hắn, thấp giọng nói:”…Không được dùng thân thể cản tên cho ta, ta phạm sai lầm, ta nguyện ý tự mình gánh chịu, cho dù chết cũng được, cũng không muốn ngươi vì ta mà chết.”
Hàm Quang nhợt nhạt cười:”Nghe ngươi nói vậy, tuy rằng rất vui, nhưng mà ta không làm được.”
Mấy năm nay hắn nói chuyện, chỉ cần có một chút mịt mờ, ta nghe hiếm khi có thể hiểu được, nhưng mà lúc này ta lại dường như là hiểu ra gì đó, trái tim bị trướng đến ấm áp, làm cho khoé mắt cũng chua chát khó che đậy.
Trong lòng ta vui vẻ, thập phần hưởng thụ đầu lưỡi giao triền mút vào cùng hắn, nụ hôn này không ngọt bằng nữ tử, nhưng mà hơi thở sạch sẽ của hắn lại vượt qua tất cả. Ta thích hắn, ta đương nhiên là thích hắn! Sợ hắn theo ta mất mạng như thế, ghen tị hắn đối xử tốt với người khác như thế…
Nương tử! Hắn là nương tử nhà ta đó! Đương chỉ có thể một người là ta! Nhị hoá Nam Phong kia nếu đến quấy rối hắn, xem ta chẳng đánh gã đến răng rơi đầy đất!
Ta đang mừng khắp khởi nghĩ, không biết hắn đoạt lại quyền làm chủ khi nào, trong khoang miệng quấy rối đầu lưỡi ta, ríu rít có tiết, cái lỗ tai nghe được dường như cũng nóng muốn rớt ra.
“Đừng ưm…”
Ta đùn đẩy hắn, biểu ý kháng nghị.
“Nương tử? Hưm?” Hơi thở nóng hổi xẹt qua vành tai, cùng lúc đó, bàn tay hơi lạnh của hắn dò xét tiến vào, tinh tế vuốt phẳng dọc theo đường thắt lưng, kích thích đến cả người ta run lên.
…Hỏng bét, không xong! Lỡ miệng nói lúc nào?
Ta nghiêng đầu thở dốc, cái môi nóng ướt dọc theo khoé miệng một đường lan xuống phía dưới, nơi Hàm Quang chạm vào cũng dường như thiêu đốt, đến hô hấp cũng nóng hổi đến không tưởng nổi.
Sau cùng bắt được một tia trấn tĩnh, ta một người xoay người ngăn chặn hắn, động tác quá lớn, hai bên thân thuỳ lay động. Hàm Quang đưa tay giúp ta vén tóc rủ xuống vai, trong đôi mắt hàm chứa nụ cười, nhưng ôn nhu đến sắp chảy ra nước.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]