Đó là buổi sáng, trời vừa mới tờ mờ sáng, trong căn phòng yên tĩnh, chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở rõ ràng nhàn nhạt của người trên giường.
Bỗng nhiên, tiếng hít thở của anh trở nên nặng nề.
Lục Ngộ An mở mắt ra ý thức được chuyện gì xảy ra, không thể làm gì khác hơn là bóp xương lông mày. Nhưng sau khi qua đi, Lục Ngộ An thay đổi chăn mền rồi đi vào phòng tắm.
Ánh đèn phòng tắm sáng rõ, khi anh lơ đãng ngước mắt nhìn thấy mình trong gương, anh thản nhiên giật giật khóe miệng.
Anh hoàn toàn không nghĩ tới, thân thể thiếu niên khi phát dục chưa từng nằm mơ, sau khi quen biết Nguyễn Huỳnh thì đã mộng xuân rồi.
Mẹ của Lục Ngộ An là bác sĩ Đông y, không hề kiêng kỵ gì về phương diện này.
Lúc học trung học cơ thể anh xảy ra sự thay đổi rõ ràng, bà Trần còn hỏi anh chuyện về phương diện này.
Tuy Lục Ngộ An không có suy nghĩ quá thẹn thùng, nhưng cũng xấu hổ khi nói lời này ra. Huống chi, anh rất ít khi mơ thấy chuyện như vậy.
Vì thế, bà Trần còn từng lo lắng một khoảng thời gian, lo lắng anh cái này không được cái kia không được.
Sau đó Lục Ngộ An lên đại học, sau khi bà nghe ngóng biết được ở trường anh cũng không yêu đương thì lại lo lắng một khoảng thời gian. Bà còn nói bóng nói gió cho Lục Ngộ An biết, bà sẽ không quan tâm đối tượng yêu đương của anh là nam hay nữ, chỉ cần là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-trom/2860224/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.