Hướng Vãn Vãn nhìn chằm chằm vào cốc nước chỉ còn lại toàn đá, có chút sững sờ. Thấy người đàn ông sắp ra tới cửa, cô bước lên chặn đường anh, không biết xấu hổ nói: “Anh trai, anh muốn gì mới chịu giảng bài giúp em?”
Người đàn ông không nói gì, nhưng đôi mắt mang ý từ chối mãnh liệt.
Nhìn sắc đỏ của quả thanh mai còn vương trên môi anh, Hướng Vãn Vãn đảo mắt nói: “Em làm mấy món tráng miệng cũng ngon lắm, như món nước soda hoa quả vừa rồi chỉ là hạng xoàng thôi. Nếu anh trai đồng ý giúp em, sau này mỗi ngày em đều làm món ngon cho anh, anh thấy có được không?”
Cận Tập Ngôn dừng một chút, sự từ chối trong mắt nhạt dần đi: “Mỗi ngày?”
Hướng Vãn Vãn: “Vâng, mỗi ngày.”
“Được thôi.” Cận Tập Ngôn đáp một tiếng, sau đó xoay người trở lại quầy bar.
Hướng Vãn Vãn vội vàng theo anh, đặt đề kiểm tra và bút trước mặt anh: “Đây anh ơi.”
Cận Tập Ngôn đẩy bút về phía cô: “Tự mình viết đi.”
Hướng Vãn Vãn: “Anh trai, anh đã hứa là sẽ giúp em rồi mà.”
“Tôi đọc đáp án, em tự viết.”
“Được thôi.”
Hai người, một người đọc đáp án, một người viết, chỉ hơn một tiếng đồng hồ liền hoàn thành 5 tờ đề kiểm tra. Hướng Vãn Vãn biết thành tích của anh rất tốt, nhưng không ngờ trình độ của anh lại siêu cao thủ như vậy.
Lần đầu tiên cô tự tay viết hết được 5 đề Toán, Hướng Vãn Vãn có chút kích động nói: “Anh trai, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-trom-lan-gio/2827747/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.