Khi ánh mắt rơi vào quyển vở ghi chép của Hướng Vãn Vãn, người đàn ông cau mày. Vở ghi chép của Hướng Vãn Vãn có 3 nét chữ viết đan xen, đặc biệt trong đó có 2 nét chữ mềm mại, nhưng nét chữ còn lại rất cứng cáp, mạnh mẽ, không giống như những gì cô gái nhỏ có thể viết được. Nghĩ đến những gì Mã Dao nói đến lúc chiều, Cận Tập Ngôn đứng dậy, vòng ra phía sau cô, gõ gõ vào bàn:
“Những câu hỏi này ai giảng cho em?”
“Bạn học em.” Hướng Vãn Vãn quay đầu nhìn anh, mới phát hiện ra anh đã ngồi dậy ngay sau lưng mình.
Khoảng cách giữa hai người hơi gần, nhịp tim mãi mới bình tĩnh của cô lại bắt đầu đập nhanh. Hướng Vãn Vãn lặng lẽ nhích người lại gần bàn, cố gắng kéo giãn khoảng cách của hai người.
Cô đặt bút xuống, ấn anh quay trở lại sofa: “Anh trai, anh vẫn chưa khỏe hẳn, nhanh nằm xuống nghỉ ngơi đi.”
Cận Tập Ngôn theo sức đẩy của cô, nằm xuống sofa một lần nữa.
“Bạn học giảng bài cho em, thành tích rất tốt?”
Hướng Vãn Vãn nghĩ đến bảng tổng điểm đáng ngưỡng mộ của Tần Thư và Giản Tư Phồn, gật đầu: “Vâng, cực kỳ tốt ạ.”
“Tốt thế nào?”
“Xếp thứ nhất và thứ hai trong lớp, dù sao cũng rất lợi hại, những câu nào em không biết thì họ đều biết, còn có thể giảng cho em kỹ càng, dễ hiểu nữa.”
Ánh mắt người đàn ông tối lại.
Nhìn thấy ánh mắt của anh, Hướng Vãn Vãn đột nhiên cảm thấy có phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-trom-lan-gio/2827616/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.