Hướng Vãn Vãn nhanh chóng làm bánh và trà hoa nhài, đưa cho Cận Tập Ngôn một phần, sau đó xuống tầng đưa một phần khác cho mẹ và Khang Phương Bội.
Khi cô lên tầng lần nữa thì đã 10 giờ rưỡi, nhưng nhớ ra hôm nay vẫn chưa bắt đầu học thêm.
Cận Tập Ngôn đang vừa ăn vừa kiểm tra các bài tập mà cô đã làm trong ngày, hoàn toàn không vì thời gian muộn mà không giảng bài cho cô.
Nếu bình thường xảy ra chuyện này, Hướng Vãn Vãn nhất định sẽ rất vui vẻ vì được anh giảng bài cho. Nhưng nghĩ tới món quà sinh nhật còn chưa làm xong, trong lòng có chút nóng nảy, không biết đến bao giờ mới học xong đây.
Cô suy nghĩ một chút, cầm cặp lên đi tới sofa: “Anh trai, hôm nay em có chút mệt, có thể không học thêm không?”
Bình thường, nếu anh đã chuẩn bị tốt để dạy cô, mà cô lại tạm thời không học, thì ánh mắt của người đàn ông nhất định sẽ khiến cô lạnh cả sống lưng.
Nhưng hôm nay….
Nghe cô nói vậy, Cận Tập Ngôn lướt nhìn qua quyển sách bài tập.
Thấy anh có vẻ sắp tức giận, Hướng Vãn Vãn ngẩng đầu lên, gương mặt tỏ vẻ kiên quyết rằng hôm nay nhất định sẽ không học.
Nhưng cô không ngờ Cận Tập Ngôn đã gấp quyển sách bài tập lại và gật đầu với cô.
“…”
Ánh mắt còn mang theo vẻ ấm áp nhìn cô.
Hướng Vãn Vãn cảm thấy ớn lạnh cả người, có chút không tin được.
Hướng Vãn Vãn lại nói: “Vậy em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-trom-lan-gio/2827595/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.