Hướng Vãn Vãn: “….”
Không ngờ bí mật nhỏ lại bị vạch trần theo cách này. Cô chỉ biết tự an ủi mình “trẻ con không biết nên đoán bừa thôi”, chứ không chắc sẽ xử lý Cận Mộng Kỳ ngay và luôn.
Bầu không khí có chút lúng túng, Cận Kha nhìn Hướng Vãn Vãn đang cúi gằm mặt xuống và cậu em trai bình thường thì lạnh lùng nhưng bây giờ lại tỏ ra tâm trạng đang rất tốt. Anh xoa đầu Cận Mộng Kỳ: “Con vào với chú nhỏ đi, baba phải đi công ty tăng ca.”
“Con không muốn chú nhỏ, con muốn cùng chơi với dì Vãn Vãn cơ.”
Cận Mộng Kỳ vừa nói vừa ôm lấy cổ Hướng Vãn Vãn.
Cận Kha chiều chuộng nói: “Vậy con ngoan ngoãn nhé, đừng gây phiền phức cho chú nhỏ và dì Vãn Vãn nhé.”
Anh nói xong, lại quay sang gật đầu với em trai một cái rồi quay trở lại xe.
Khi chiếc xe Mercedes rời đi, sự xấu hổ của Hướng Vãn Vãn vẫn chưa giảm bớt, cô phớt lờ ánh mắt đang đánh giá mình của Cận Tập Ngôn, ôm lấy Cận Mộng Kỳ bước vào Cận gia.
Nhưng chưa đi được hai bước, Cận Tập Ngôn đã vươn tay bế Cận Mộng Kỳ vào lòng.
Đột nhiên bị đổi người bế, cô bé bắt đầu giãy dụa, trên mặt tỏ vẻ không vui: “Cháu không cần chú nhỏ ôm, muốn dì Vãn Vãn ôm cơ.”
“Cháu béo lên rồi.” Cận Tập Ngôn lạnh mặt nhìn cô bé: “Em ấy không ôm nổi.”
“….”
Cô bé vẫn đang sững người vì câu nói “béo lên” của anh, bĩu bĩu môi như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-trom-lan-gio/2827592/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.