Ngay khi vừa bước vào phòng bao, Cận Tập Ngôn đã có thể cảm nhận được tâm trạng không mấy vui vẻ của Hướng Vãn Vãn.
Tưởng cô sợ hãi, anh xoa đầu an ủi cô: “Đừng sợ.”
Cận Tập Ngôn đi đến trước mặt Thẩm Tùng Văn, lấy ra một tấm séc và đặt nó lên bàn bida, trầm giọng cảnh báo: “Sau này đừng tới tìm cô ấy nữa, có chuyện gì tới tìm tôi.”
Hướng Vãn Vãn lặng lẽ nhìn tấm séc 200 vạn tệ trên bàn.
Trên mặt người đàn ông không có chút do dự nào, như là số tiền này đối với anh ấy chỉ là một cái chớp mắt mà thôi.
Hai người đàn ông nhìn nhau, bầu không khí dần trở nên nghiêm túc hơn.
Một vệ sĩ thậm chí còn đứng giữa hai người, sợ trường hợp hai người có lao vào đánh nhau.
Thẩm Tùng Văn đẩy người vệ sĩ ra, nụ cười trên môi càng đậm hơn, nhưng không hề có ý định cầm tấm séc này.
“Anh đã hẹn với em ấy rồi, kỹ năng chơi bida của em ấy rất tốt, cứ vậy mà trừ nợ thôi.”
Nói xong, anh ta chớp mắt nhìn sang Hướng Vãn Vãn: “Em gái, tôi đồng ý với em, sau này nghỉ hè đến đây làm thêm, em thấy thế nào?”
Cận Tập Ngôn cau mày nhìn hành động của anh ta, anh bước lên đứng trước mặt Hướng Vãn Vãn: “Tiền đã trả cho anh, đừng làm phiền cô ấy.”
Lạnh lùng nói xong, anh nắm tay Hướng Vãn Vãn định kéo cô đi ra ngoài.
Hướng Vãn Vãn dùng bàn tay còn lại bám vào góc bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-trom-lan-gio/2827586/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.