Sau khi ăn xong, sắc mặt người đàn ông rõ ràng đã tốt hơn rất nhiều, không hề giống bộ dạng “em gái Lâm” vừa rồi.
Hướng Vãn Vãn ném khăn giấy sang bên cạnh, phớt lờ anh.
Ngay khi cô chuẩn bị quay người rời đi, Cận Tập Ngôn đã vươn tay nắm lấy cổ tay cô.
Lực tay quá lớn, Hướng Vãn Vãn thậm chí còn không thể giãy ra được.
Cận Tập Ngôn: “Tôi cảm thấy không thoải mái.”
Nhìn thấy dáng vẻ khó chịu nhíu chặt mày của anh, trong lòng Hướng Vãn Vãn mềm nhũn: “Chỗ nào không thoải mái?”
Cận Tập Ngôn: “Có thể dầm mưa quá lâu, nên chóng mặt.”
Hướng Vãn Vãn đưa tay chạm lên trán anh. Vùng da dưới lòng bàn tay cô không còn nóng bỏng như trước, nhưng vẫn còn khá cao.
“Anh lại nằm xuống nghỉ đi.” Hướng Vãn Vãn lấy gối ra, đỡ anh nằm xuống giường rồi ngồi xuống bên cạnh.
Nghĩ anh bị bệnh nên tính khí hơi thất thường, nên Hướng Vãn Vãn định đợi đến khi anh ngủ say rồi sẽ rời đi.
“Anh trai, em không đi, anh buông tay ra.”
Cận Tập Ngôn nhìn cô vài giây, lạnh lùng nói: “Một khi tôi buông tay thì em liền rời đi đúng không? Trên mặt em viết hết rồi đấy.”
“…..”
Không biết người đàn ông có giác quan thứ 6 này đâu ra.
Hướng Vãn Vãn không cam lòng lắc đầu: “Không có ạ.”
Cận Tập Ngôn không tin nhìn cô một cái, xoay người thu tay về.
Bàn tay cô đang bị anh nắm nháy mắt bị nhét vào trong chăn, còn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-trom-lan-gio/2827580/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.