Hướng Vãn Vãn tắm rửa xong chưa được bao lâu thì lại có tiếng gõ cửa.
Vốn tưởng Cận Tập Ngôn lại tới tìm, cô lười biếng dựa vào cửa lau tóc, nghĩ đến lúc trước Cận Tập Ngôn nói sẽ không dạy thêm cho cô trừ khi heo nái cũng biết trèo cây, vì vậy cô hài hước nói: “Anh thừa nhận anh là heo đi rồi em sẽ mở cửa cho anh.”
Tiếng gõ cửa lập tức dừng lại.
Sau một hồi im lặng.
Giọng nói của Mã Dao từ ngoài cửa truyền vào: “Không biết là mẹ thì có đủ tư cách để con phá lệ mở cửa hay không nhỉ?”
“…..”
Nụ cười trên mặt Hướng Vãn Vãn cứng đờ lại, thu lại khí thế, ngoan ngoãn mở cửa cho mẹ: “Mẹ ạ ~ Vừa rồi con không biết là mẹ tới, còn tưởng là Cận Tập Ngôn cơ.”
“Ồ?” Mã Dao nhướng mày liếc cô một cái, trong mắt mang theo tia trách cứ đi về phía sofa: “Bình thường con cũng bắt nạt Tập Ngôn như vậy?”
“Làm gì có chuyện đó ạ.” Hướng Vãn Vãn đi theo bà ngồi xuống: “Bình thường đều là anh ấy bắt nạt con, con chưa từng bắt nạt anh ấy đâu.”
“Ồ” Mã Dao gật đầu, nhưng vẻ mặt lại không có chút tin tưởng nào.
“Mẹ, mẹ đến bệnh viện làm gì thế ạ?” Hướng Vãn Vãn thay đổi chủ đề.
Không biết vì sao, mặc dù mẹ cô có vẻ bình thường, nhưng cô vẫn luôn cảm thấy tâm trạng của bà có chút thất thường.
Ngay khi Hướng Vãn Vãn đang tự hỏi liệu có phải do cô sắp đính hôn nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-trom-lan-gio/2827530/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.