Đau đầu sau khi say rượu khiến cả người Tống Chiết Ý ỉu xìu.
Rời giường, Cung Uẩn liền bưng cho Tống Chiết Ý một chén canh giải rượu.
Tống Chiết Ý cau mặt uống canh, Cung Uẩn lại đưa cho cô cây xúc xích bạch tuộc mới chiên xong, để át đi vị gừng.
Cô ôm Cung Uẩn rồi thơm lên mặt bà: “Cảm ơn mẹ.”
“Cảm ơn cái gì mà cảm ơn, mau rửa mặt đi rồi ăn điểm tâm.”
Thức ăn sáng nay vô cùng phong phú, có thể thấy Cung Uẩn đã tốn không ít thời gian.
Thật ra Tống Chiết Ý không hề thấy thèm ăn nhưng vẫn rất nể mặt bà mà ăn rất nhiều.
Đương nhiên lời khen ngợi cũng không thể thiếu.
Cung Uẩn vẫn nhìn cô, trong mắt hiện ý cười.
“Thỏ con, chàng trai tối hôm qua đưa con về là ai vậy?”
Tay Tống Chiết Ý đang cầm ly sữa bỗng khựng lại, mơ màng chớp mắt: “Chàng trai nào cơ?”
Do tác dụng của rượu, Tống Chiết Ý hoàn toàn không nhớ rõ mình về đến nhà như thế nào.
Ký ức của cô hoàn toàn đứt đoạn, chỉ nhớ ngày hôm qua cùng Hứa Chân uống rượu, sau đó gì không nhớ gì nữa.
Vẫn cứ tưởng là Hứa Chân đưa cô về nhà.
Cung Uẩn mỉm cười lắc đầu: “Còn là lần đầu tiên thấy con uống rượu, sau này uống ít thôi.”
Tống Chiết Ý dạ vâng, còn nhớ đến chuyện chàng trai gì đó, cố chấp hỏi: “Ai vậy, mẹ.”
Nghe Cung Uẩn hình dung tướng mạo người nọ, Tống Chiết Ý trầm mặc.
“Thằng nhóc đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-trom-hoa-hong/3483299/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.