“Thỏ con, có thời gian không?”
Giọng nói đối phương rầu rĩ.
Tống Chiết Ý hoàn hồn lại, mới nghe ra thanh âm khàn khàn ấy là của ai.
“Chị Chân Chân?”
Hứa Chân lại trầm mặc, mơ hồ có thể nghe thấy bên cạnh có người đàn ông thúc giục cô ấy trả điện thoại nhanh lên.
Tống Chiết Ý nhạy cảm cảm nhận được trạng thái của Hứa Chân không đúng, tuy rằng buổi tối còn có đề tài báo cáo phải làm, cô vẫn nói có.
“Vậy em đến đây với chị đi.”
Hứa Chân nói địa chỉ một quán bar, tuy rằng Tống Chiết Ý chưa từng đến, nhưng biết quán bar cách studio Cẩm Tâm Tú không xa.
Lúc chạy tới nơi, đã gần một tiếng sau, thấy Hứa Chân vẫn bình yên ngồi ở quầy bar uống rượu.
Tống Chiết Ý bỗng dưng thở phào nhẹ nhõm.
Trên đường đi, trong lòng cô vẫn luôn bất an, sợ Hứa Chân xảy ra chuyện gì.
Nhìn thấy Tống Chiết Ý đến, Hứa Chân vẫy tay với cô.
Tống Chiết Ý đi lên, Hứa Chân ôm lấy mặt cô thơm một cái, khiến Tống Chiết Ý ngửi thấy được mùi rượu nồng nặc.
Nhân viên pha chế hỏi cô: “Cô uống gì không?”
Tống Chiết Ý còn chưa lên tiếng, Hứa Chân đã giành trước: “Cho em gái tôi một ly nước ép chanh.”
Hứa Chân thoạt nhìn còn rất tỉnh táo nhưng biểu cảm trên gương mặt không được ổn lắm, người vẫn luôn xinh đẹp mà chẳng cần phải tô son, nhưng khóe miệng lại bị rách.
Cho dù chưa bao giờ có bạn trai, Tống Chiết Ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-trom-hoa-hong/3483297/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.