Cơm nước xong, Hứa Gia Mộc đi rửa bát, lúc anh từ trong phòng bếp đi ra, vừa vặn thấy Tống Tương Tư trải đệm chăn ở trên ghế sa lon.
Tống Tương Tư nghe thấy tiếng bước chân, nghiêng đầu, liếc mắt nhìn anh một cái, sau đó tùy ý ném gối đầu lên trên ghế sa lon, đứng lên đi về phía phòng ngủ mà từ nhỏ đến lớn bản thân ở, đẩy cửa ra, nói với Hứa Gia Mộc: “Anh ngủ ở phòng này đi, khăn trải giường với vỏ chăn em vừa mới đổi mới rồi.”
Hứa Gia Mộc đứng ở tại chỗ không nhúc nhích, đầu tiên là nhìn chằm chằm cửa phòng ngủ mà Tống Tương Tư vừa mở, nhìn thoáng qua bên trong, sau đó lại nhìn nhìn đệm chăn được trải trên ghế sa lon, nháy mắt hiểu được ý tứ của Tống Tương Tư, không hề nghĩ ngợi trực tiếp mở miệng nói: “Anh ngủ sô pha.”
“Hôm nay anh lái xe cả ngày, khẳng định mệt chết đi......”
Tống Tương Tư vừa tranh cãi được một câu, liền nhìn thấy Hứa Gia Mộc sải bước tiêu sái đến trước ghế sa lon nằm xuống.
Tống Tương Tư nhìn chằm chằm Hứa Gia Mộc trầm mặc một hồi, lại mở miệng nói: “Cám ơn.”
Hứa Gia Mộc gật gật đầu: “Không cần khách sáo.”
Tống Tương Tư đứng ở cửa phòng ngủ một lúc lâu, để lại một câu “Ngủ ngon”, rồi vào phòng ngủ, nhẹ nhàng đóng cửa phòng ngủ lại.
-
Hôm sau lúc Tống Tương Tư và ba Tống tỉnh lại, Hứa Gia Mộc đã làm tốt bữa sáng.
Không biết có phải do tối hôm qua ba Tống nghỉ ngơi tốt hay không, một ngày này trạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-trom-55-lan/844043/chuong-928.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.