Hứa Gia Mộc thoa thuốc xong cho Tống Tương Tư, đeo giầy vào giúp cô, mới mở miệng hỏi: “Nhiều sao?”
Nghe âm thanh của Hứa Gia Mộc, Tống Tương Tư mới hoàn hồn, cô vội vàng rũ xuống mi mắt, che lấp lệ quang ở đáy mắt, nhẹ nhàng gật đầu một cái, dùng sức hút hai ngụm sữa.
Hứa Gia Mộc đứng lên, rút ra một tờ khăn ướt, lau sạch thuốc mỡ còn dính tronng lòng bàn tay, sau đó lại dựa vào vách tường đối diện Tống Tương Tư.
Trong hành lăng một mảnh im lặng, không biết rốt cuộc qua bao lâu, di động Hứa Gia Mộc đột nhiên vang lên, chói tai phá tan bầu không khí yên tĩnh.
Hứa Gia Mộc lấy di động ra, nhìn cái tên trên màn hình điện thoại, mới nghĩ tới bản thân quên mất Dương Tư Tư còn ở bữa tiệc, anh đi cách xa xa Tống Tương Tư, rồi mới tiếp nghe.
Tuy rằng Hứa Gia Mộc cố ý đè thấp âm thanh, nhưng mà Tống Tương Tư vẫn còn ẩn ẩn nghe được một ít nội dung.
“Ngượng ngùng, anh có việc đột xuất, quên nói với em...... Hiện tại em đang ở đâu? Anh phái người đi đón em, đưa em về nhà...... Tốt, uh, không thành vấn đề, nhất định sẽ giải thích thật tốt, uh,88, về nhà đi ngủ sớm một chút.”
Hứa Gia Mộc tắt điện thoại, một lần nữa trở lại, khi chỉ còn cách Tống Tương Tư khoảng hai thước, Tống Tương Tư đột nhiên quay đầu, lên tiếng: “Đêm nay cám ơn anh, thời gian cũng không còn sớm, anh về sớm một chút nghỉ ngơi đi.”
“Không sao.” Hứa Gia Mộc thản nhiên nói một câu, rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-trom-55-lan/844037/chuong-922.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.