Sau đó, Hứa Gia Mộc đặt hai tay trên ghế vịn, vây cô ở trong lòng, khẽ cúi đầu, nhìn chằm chằm vào ánh mắt của cô: “Tương Tư, em có thể đừng như vậy được không, chúng ta nói chuyện một lúc được không?”
Trong quá khứ, anh chưa từng dùng giọng nói như vậy nói với cô?
Trong quá khứ, lúc cô ngang ngạnh, anh chỉ biết trở mặt phẫn nộ.
Nhưng anh của hiện tại, vậy mà dùng loại ngữ khí mềm mại này nói với cô.
Rốt cuộc anh có ý gì... chẳng lẽ anh muốn cùng cô...
Tống Tương Tư nghĩ đến đây, trong lòng không nhịn được dâng lên châm biếm, cô thế nào mà dạy mãi cũng không sửa được?
Lúc trước hết lần này đến lần khác mềm lòng với anh, đổi lại chỉ là anh giải trừ hôn ước rồi lại cùng người khác đính hôn.
Liền là hy vọng xa vợi quá nhiều lần, cho nên đến sau cùng mới có thể tuyệt vọng như thế.
Cho nên, xin nhờ, Tống Tương Tư, mày không có tiền đồ sao, lần này về nước, không phải là vì muốn bắt đầu với Hứa Gia Mộc, mà là vì ba của mày, đợi cho ba mày tốt lên, mày liền quay lại Mỹ, cuộc sống bây giờ của mày rất tốt, tuy rằng thi thoảng nghĩ đến anh lại thấy khổ sở, nhưng đã bình tĩnh hơn, không cần để bản thân bị thương hết lần này đến lần khác.
Tống Tương Tư dùng lực nắm chặt tay lại, sau đó lại hướng về phía Hứa Gia Mộc cười cười: “Anh Hứa, đây là ý gì thế, muốn cùng tôi tro tàn lại cháy sao? Nếu tôi nhớ không nhầm, ba năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-trom-55-lan/844016/chuong-901.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.