Hứa Gia Mộc hoàn toàn không nghe thấy Kiều An Hảo sau lưng đuổi theo hỏi thăm anh, Mộc Mộc mở cửa xe, ngồi trở lại trên xe, sau đó hoảng hốt đạp chân ga, chuyển tay lái rời đi.
Chỗ cạnh tài xế điện thoại di động lại vang lên, là Lục Cẩn Niên gọi điện thoại tới, chắc là Kiều An Hảo nói cho anh điều gì, Hứa Gia Mộc liếc mắt nhìn màn hình điện thoại di động, vươn tay cúp điện thoại, dừng lại một chút, đưa điện thoại di động trực tiếp tắt máy.
Đợi đến lúc xe của Hứa Gia Mộc ngừng lại, đã là hai tiếng sau, ngoài cửa sổ sắc trời đã đen nhánh một mảnh.
Hứa Gia Mộc xuống xe, đứng ở bên cạnh cửa xe nhìn núi đen như mực, sau đó trở tay đóng cửa xe, đạp bước, hướng về phía giữa sườn núi đi tới.
Lên núi dọc theo đường đi trong đầu Hứa Gia Mộc cũng ngẩn ngơ, anh đi như máy móc dừng trước bia mộ, đứng hồi lâu, mới mở trừng hai mắt, sau đó, hốc mắt bỗng dưng phiếm hồng.
"Bảo Bảo... Ba ba hôm nay nhìn thấy mẹ con..."
Chỉ mấy chữ đơn giản, lại làm cho giọng nói của Hứa Gia Mộc nghẹn ngào.
Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, nếu như không phải bị đâm vào vết thương trong tim đau đớn, anh thật sự cho là xế chiều hôm nay, chỉ là một cơn ác mộng thôi.
Mặc dù anh nói, giữa anh và cô cắt đứt quan hệ, nhưng anh vẫn ảo tưởng khi cô và anh gặp lại sẽ thế nào.
Anh suy nghĩ bao nhiêu chuyện, lại chỉ có không nghĩ tới, lần nữa gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-trom-55-lan/844011/chuong-896.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.